Tố Quân tỷ tỷ đi Đảo Vô Hoa khiêu chiến Vạn Hoa Kiếm Khách rồi.
Cung Uyển Vân vội vàng nói.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bạch Thương Đông trầm giọng hỏi, hắn không hiểu nhiều về Nam Ly Thư Viện, nên chưa từng nghe về Vạn Hoa Kiếm Khách này.
Không có thời gian rồi, huynh mau lên thuyền đi, chúng ta vừa đi vừa nói.
Cung Uyển Vân vội la lên.
Ngồi lên Đại Bạch Nga của ta đi.
Bạch Thương Đông triệu hoán ra Đại Bạch Nga, để Cung Uyển Vân nhảy lên, tốc độ của Đại Bạch Nga nhanh hơn thuyền gõ bình thường không ít.
Cung Uyển Vân kể lại tiền căn hậu quả của câu chuyện một lần, sau khi Bạch Thương Đông nghe xong lại không nhịn được âm thầm cười khổ.
Đảo Vô Hoa có một gốc thần mộc, thần mộc này cách mười năm mới có quả một lần, quả này được đặt tên là Quả Vô Hoa, Quả Vô Hoa này tức không thể giúp nâng cao kình khí, cũng không có công hiệu cường thân kiện thể, hiệu dụng duy nhất chính là xóa đi Chân Mệnh Đạo Ấn của Văn Sĩ, để Văn Sĩ trở về trạng thái ban đầu, có thể có cơ hội lựa chọn Thánh Đạo Bi lần nữa.
Bởi vì đặc tính này của Quả Vô Hoa mà có không ít Sư giả trong thư viện đều sẽ vì hậu bối đệ tử của mình hoặc là thân nhân mà mở lời muốn quả này, thế nhưng Quả Vô Hoa mười năm mới kết quả một lần, số lượng vốn không có nhiều, sao có thể đủ để phân cho nhiều người trên Nam Ly Thư Viện như vậy.
Cho nên có lẽ là từ trước đây, Đảo Vô Hoa đã đưa ra một quy củ, muốn lấy được Quả Vô Hoa, chỉ có đệ tử cấp Văn Sĩ tự mình đi đảo Vô Hoa, khiêu chiến chọn lựa một vị thủ vệ Quả Vô Hoa trên đảo Vô Hoa, vị thủ vệ Quả Vô Hoa này bình thường đều là đệ tử cấp Văn Sĩ trên Vô Hoa Viện mạnh nhất trong thế hệ đó đảm nhiệm, chỉ cần có thể khiêu chiến chiến thắng người thủ hộ là có thể lấy được một Quả Vô Hoa.
Khiêu chiến còn có hai hạn chế, một là một đệ tử chỉ có thể khiêu chiến một lần, dù thành hay bại đều sẽ không có cơ hội tiếp tục khiêu chiến nữa; hai là khiêu chiến là một trận chiến sinh tử, trước khi bắt đầu trận đầu đều phải ký kết khế ước sinh tử, chết trong trận khiêu chiến chính là chết vô ích, trưởng bối trong nhà không thể mượn cớ này để trả thù đảo Vô Hoa.
Sở dĩ có hai quy củ như vậy là do Đảo Vô Hoa vì có Quả Vô Hoa nên bị các viện khác tới quấy rầy khiến tâm trí mệt mỏi phiền muộn không thôi, vì muốn cắt đứt hy vọng của những người muốn đến cầu lấy Quả Vô Hoa kia nên mới có quy định như vậy.
Người thủ hộ Quả Vô Hoa các đời thường sẽ dốc sức để đối phó với người khiêu chiến, bình thường người khiêu chiến không chết cũng bị thương, tránh để người khác cảm thấy có cơ hội có thể lợi dụng được khiến Đảo Vô Hoa không có ngày an bình.
Bây giờ người thủ hộ Quả Vô Hoa chính là đệ tử Văn Sĩ trên Đảo Vô Hoa có danh xưng là Vạn Hoa Kiếm Khách, Vạn Hoa Kiếm Khách này có Chân Mệnh Đạo Ấn Thánh Phẩm, đã đạt tới cảnh giới cấp chín, hơn nữa còn có mỹ danh là Văn Sĩ dùng kiếm nhanh nhất, tổng hợp thực lực cũng đủ để lọt vào top mười vị trí đứng đầu Nam Ly Thư Viện Văn Sĩ, là một người phi thường đáng sợ, từ khi hắn nhận nhiệm vụ thủ hộ Quả Vô Hoa tới nay, chưa có đệ tử Văn Sĩ nào có thểmang đi Quả Vô Hoa từ trong tay hắn.
Hơn nữa lòng dạ Vạn Hoa Kiếm Khách rất ác độc, trong những người dám khiêu chiến hắn, mười người thì có tám kẻ chết trong trận tỷ thí, còn lại hai người sẽ bị trọng thương, trong hai năm gần đây đã không có người nào dám đến Đảo Vô Hoa để khiêu chiến hắn.
Trong thời buổi Trường Giang sóng sau xô sóng trước này, Cung Tố Quân cảm giác sâu sắc được rằng có được Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng phẩm vẫn chưa đủ, đột nhiên trong lòng nàng sinh ra ý nghĩ muốn xóa đi Chân Mệnh Đạo Ấn của bản thân rồi khiêu chiến Thánh Đạo Bi một lần nữa, mà con đường duy nhất để làm được chuyện này chính là phải lấy được Quả Vô Hoa.
Tỷ phu, tính cách của Tố Quân tỷ tỷ vốn cố chấp, chuyện mà tỷ ấy đã quyết định thì không có người nào ngăn cản được, ta cũng đã thử khuyên tỷ ấy rồi, nhưng tỷ ấy lại nhất định phải khiêu chiến Vạn Hoa Kiếm Khách, có khuyên như thế nào cũng không khuyên được.
Chúng ta mau mau đi qua đó, lòng dạ của Vạn Hoa Kiếm Khách kia vốn ác độc, chưa bao giờ sẽ mềm lòng với người dám đến khiêu chiến hắn, ta sợ chúng ta sẽ đến trễ, Tố Quân tỷ tỷ sẽ dữ nhiều lành ít.
CungUyển Vân cau mày nói.
Bạch Thương Đông khẽ gật đầu, Cung Tố