Bốn vị này, là bốn vị Chí Nhân của Nam Ly Thư Viện chúng ta đã hy sinh trong trận đại chiến năm đó, trong đó mới tìm được di hài của một vị, còn có ba vị đến nay vẫn không thể tìm thấy di hài, nếu có thể tìm được di hài của bọn họ bên trong di tích chiến trường, dù là chỉ là một đoạn xương, thư viện đều có trọng thưởng.
Phó Thu Diệp chỉ lên một người nam nhân trên bức tranh nói: Người này là Kim Phong Chí Nhân, đã tìm được di hài, bây giờ đang an táng ở nghĩa trang Nam Ly.
- thủ lĩnhcủa Hắc Ma kỵ quân đánh cho bạo thể, thân thể chia năm xẻ bảy lưu lạc bên trong hư giới.
Vị nữ tử hồng y này là Vũ Lạc Chí Nhân, có năng lực là sử dụng lực lượng nước, trong chiến dịch cuối cùng đã chết trận, thi thể cũng rơi vào hư không.
Đến khi Phó Thu Diệp nói đến nữ tử tuyệt sắc mặc váy xanh kia, trái tim Bạch Thương Đông đập rộn lên, lỗ tai dựng thẳng lên để nghe xem nữ nhân này có lai lịch.
Nếu như thi thể trong khối băng kia thật sự là Chí Nhân của Nam Ly Thư Viện bị chết trận, như vậy nói cách khác là hắn còn có thể tùy ý cầm đi đồ vật trên người nữ nhân kia, những Thánh khí Chí Nhân còn có cả Thánh Đế Cốt kia nữa, sau khi lấy đi là có thể giao thi thể cho thư viện, đây chẳng phải là có thể đổi lấy rất nhiều chỗ tốt sao.
Vị này là Cực Băng Chí Nhân, năng lực của bà là gì thì không rõ, hẳn là lực lượng sử dụng băng, bà mất tích trong một lần phá vòng vây, bị Hắc Ám Ma đế cùng một Phiên Thiên Ma Đế khác đuổi theo, sau một hồi đại chiến thì không rõ tung tích, hẳn là đã ngã xuống.
Phó Thu Diệp giải thích đơn giản.
Vị Cực Băng Chí Nhân này có chức vụ gì trong thư viện? Bạch Thương Đông không nhịn được hỏi thêm một câu, những lời Phó Thu Diệp nói kia tương đương với chưa nói gì.
Chỉ biết Cực Băng Chí Nhân là Chấp Viện Hình Viện, còn việc bà có còn hay kiêm chức vị khác không thì không biết, bởi vì niên đại quá xa xưa rồi, bây giờ không có tài liệu nào để tra xét nữa.
Bạch Thương Đông thầm nghĩ trong lòng: Dù nói như thế nào, cuối cùng đã xác định được thân phận của nữ nhân trong khối băng kia, nếu là tiền bối thư viện, cho dù bà còn chưa chết, ta thả bà ấy từ trong băng thả ra, có lẽ cũng sẽ không có gì xấu.
Nếu như bà ấy đã chết thì Thánh Đế Cốt và những thứ tốt kia đều thuộc về ta.
Bạch Thương Đông suy nghĩ sau khi trở về sẽ phá khối băng thử nhìn một chút, nhưng bây giờ còn phải hoàn thành bí môn thí luyện trước mới được.
Khi đám người Phó Thu Diệp chạy tới bí môn, Bí Truyền Đệ Tử các viện đều đã đến gần đủ rồi, hầu như mỗi viện đều có ba bốn Bí Truyền Đệ Tử tham dự bí môn thí luyện, hơn nữa mỗi một Bí Truyền Đệ Tử lại mang theo mấy đệ tử chân truyền cùng nhau tham gia thí luyện, lần này đệ tử tới tham gia bí môn thí luyện có gần ngàn người.
Không ngờ trong thư viện chúng ta lại có nhiều đệ tử cấp tám trở lên như vậy.
Bạch Thương Đông nhìn lướt qua, thấy được hai người quen trong đám người.
Lữ Thần Tiễu và Ngô Tử Đạo cũng đang nhìn về bên này, hai người nhìn thấy Bạch Thương Đông, trong mắt đều lộ ra vẻ oán độc.
Xem ra sau khi tiến vào bí môn vẫn phải cẩn thận chút mới tốt.
Bạch Thương Đông thầm nghĩ trong lòng.
Lục Cốc Hiền Nhân phụ trách thí luyện lần này, còn có mấy vị trưởng lão khác, trước khi thí luyện bắt đầu sẽ thẩm tra thân phận từng người một, Bạch Thương Đông chỉ nói Tử Y là người hầu của hắn, chuyện này khiến đám người Phó Thu Diệp phải giật mình không nhỏ, đều hơi nghi hoặc vì Bạch Thương Đông không mang theo đệ tử tới mà lại chỉ dẫn theo người hầu.
Đến thời gian bí môn mở ra, trong tay đám Lục Cốc trưởng lão đều cầm một món Thánh khí, đồng thời ném vào trong hư không, chỉ thấy năm Thánh khí kia cắt qua hư không, một cửa đá cao gần trăm trượng, khắc đầy hoa văn