Nguyệt Hoa nhìn thấy Ngô Thị cứ đứng mãi, liền lên tiếng nhắc nhở: "Em cũng vào đây ngồi đi, đứng thế không tốt lắm đâu.
"
Ngô Thị tuy hiện tại rất ghét Nguyệt Hoa nhưng lúc này không thể xé rách da mặt với Nguyệt Hoa được, nàng ta cố nặn ra một nụ cười nói: "Vâng.
"
Ngô Thị đi vào trong ngồi xuống kế bên Lương Thị, Lương Thị hiện đang mang thai hơn sáu tháng, hành động cũng không dám làm quá mức chỉ yên lặng ngồi một chỗ, lâu lâu lại chen vào cười nói vài tiếng góp vui.
Đối với Lương Thị, nàng ta cũng chẳng thích Ngô Thị gì cho cam, nhìn thấy Ngô Thị đi lại hướng mình nàng ta khó chịu ra mặt, thoáng xê dịch mông ngồi ra xa một chút né tránh Ngô Thị như né tà, kể cả trò chuyện nàng ta cũng chẳng muốn, thường trả lời qua loa rồi thôi.
Ngô Thị đương nhiên đã nhìn ra động tác né tránh này của nàng ta, thầm mỉm cười châm chọc: Mi nghĩ mi là ai mà lại dám khinh thường ta, Nguyên cơ ta không động vào được nhưng ngươi thì lại khác, phủ thiếp nhỏ nhoi ta bóp chết ngươi dễ như trở bàn tay, chờ đó.
Lương Thị đương nhiên không biết suy nghĩ của Ngô Thị, nàng ta vẫn ăn trái cây ướp lạnh một cách vui vẻ, Nguyệt Hoa đang trò chuyện với Ngũ nguyên cơ liếc mắt nhìn thấy có chút nhíu mày, không khỏi ngăn Lương Thị lại: "Lương muội ăn ít đồ lạnh lại, em đang mang thai đó để ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng thì phải làm sao?"
Lương Thị nghe xong cũng thoáng giật mình, nàng nhìn bụng mình không khỏi buồn chán bỏ miếng dưa hấu xuống, rầu rĩ đáp: "Dạ, thiếp thân quên mất đa tạ Nguyên cơ nhắc nhở.
"
"Thời tiết nắng nóng ăn nhiều đồ lạnh cũng đúng nhưng đáng tiếc nàng ta lại đang mang thai, không bằng cho người làm ít nước mơ giải nóng mang đến cho nàng ta đi.
" Ngũ nguyên cơ nhìn thấy Lương Thị đáng thương cũng lên tiếng nói giúp nàng vài câu.
Nguyệt Hoa suy nghĩ cũng đúng liền cho Thúy Liễu đi làm, Ngô Thị ngồi một bên nghe không khỏi cười mỉa, vô tình để Ngũ nguyên cơ nhìn thấy, nàng ta nhăn lại mày đẹp nói nhỏ với Nguyệt Hoa: "Cái ả kia đang cười mỉa chúng ta kìa.
"
"Có sao, mà em cũng đừng để ý đến nàng ta nữa, Ngô Thị trước giờ luôn như thế, em muốn trách cũng trách không được.
" Nguyệt Hoa thoáng nhìn Ngô Thị rồi lắc đầu nói.
"Nhưng chị là Nguyên cơ của Thái tử thân phận cao quý còn ả ta! Ả ta là cái thá gì dám mỉa mai chúng ta.
" Ngũ Nguyên cơ nghe nguyệt hoa nói xong có chút không vui đáp.
Nguyệt Hoa vẫn mỉm cười nói: "Mặc kệ nàng ta đi, dù sao nàng ta cười ta cũng chẳng mất miếng thịt nào, đã vậy cứ cho nàng ta cười thỏa thích, đây cũng chỉ là việc nhỏ không đáng để chúng ta để ý tới.
"
"Biết là nói không lại chị rồi nhưng nhìn ả ta ghét không chịu được, chị hiền lành quá có ngày bị ả trèo lên đầu ngồi, tới đó chị đừng có trách em là không nói trước.
" Ngũ nguyên cơ biết mình nói không lại Nguyệt Hoa, nhưng vẫn có ý tốt nhắc nhở Nguyệt Hoa nên đề phòng Ngô Thị.
Nguyệt Hoa lại nhìn thấy nàng ta đáng yêu, đưa tay sờ má nàng ta chọc ghẹo: "Ta biết rồi, đa ta em nhắc nhở được chưa.
"
Ngũ nguyên cơ im lặng ba chấm nhìn nguyệt hoa, cái người này lúc nào cũng chiếm tiện nghi mình, đúng là! Hết nói nổi.
Tiệc tàn, Nguyệt Hoa đứng lên cho người đến ân cần tiễn khách, nàng cũng có chút mệt mỏi dự định trở về trước nhưng nhìn thấy Lương Thị bụng to lại đi chậm chạp, cũng sẵn đường không bằng cùng nàng ta đi chung, liền đi đến chỗ