Vài ngày sau Phúc Đảm lại nhắc Nguyệt Hoa về chuyện đi ra ngoài tuần du, Nguyệt Hoa rất là hào hứng vội vàng cho người đi thu thập hành lý chuẩn bị khởi hành.
Nhưng Trịnh ma ma lại bảo với nàng: "Nguyên cơ người chỉ cho người đi thu thập hành lý vậy những chuyện khác thì người tính làm sao ạ!"
Nguyệt Hoa tâm tình đang vui vẻ nên mãi vẫn không hiểu vấn đề mà Trịnh ma ma muốn nói là gì, nàng mỉm cười lắc tay nói: "Tính làm gì nữa các ngươi chỉ cần đi thu thập hành lý chẳng phải đã được rồi sao, nếu ngươi còn lo lắng thì mời thêm thái y đi theo cùng là xong mọi chuyện không phải sao?"
Trịnh ma ma há hốc mồm trước cách sắp xếp của Nguyên cơ, bà biết ngay chủ tử nhà mình khi nghe nói được đi ra ngoài là quên ngay mọi thứ, bà thở dài nhắc nhở: "Nguyên cơ nô tì nói không phải là chuyện đó, mà ý nô tì muốn nói là chuyện khác, nếu người đi rồi ai quản cái phủ này.
"
Nguyệt Hoa đang cười cũng phải cứng lại, nàng nghiêng đầu nói: "Ta đi rồi ai quản nhỉ?"
Nguyệt Hoa đưa tay đánh trán mình một cái rồi tự trách nói: "Ây, ta quên bén đi chuyện này, không bằng chúng ta đi hỏi Ông hoàng đi.
"
Trịnh ma ma đứng yên một bên lên tiếng: "Nguyên cơ người không cần đi hỏi Ông hoàng đâu, lúc nãy trước khi đi ông hoàng có căn dặn tự người giải quyết rồi ạ!"
Nguyệt Hoa ngớ người nhìn bà, nàng buồn bực đi tới đi lui trong phòng thầm suy nghĩ: Phúc Đảm đúng thật là quá đáng dám đưa củ khoai lang nóng vào tay nàng.
Bây giờ phải làm sao cho thật thỏa đáng, tìm ai mới thích hợp trông coi cái phủ này đây ta.
Sau một lúc Nguyệt Hoa vỗ tay lên tiếng: "Có rồi khỏi cần tìm nữa, ngươi cho người đưa hết sự vụ trong phủ cho ba người là Trần Thị, Ngô Thị cùng ừ! Lê Thị đi thay ta toàn quyền giải quyết hết toàn bộ sự vụ trong lúc ta cùng ông hoàng vắng mặt.
"
Trịnh ma ma nghe xong bà cúi đầu: "Dạ.
"
Nguyệt Hoa nhìn thấy bà lui ra ngoài tâm trạng cũng bình ổn không ít, nàng còn lo sợ ma ma sẽ không đồng ý cách làm sơ sài của mình nữa chứ, mà Nguyệt Hoa cũng đành chịu thôi nói về độ thâm niên có Trần Thị cùng Ngô Thị nói đến chuyện hoà ái dễ hòa đồng cùng người khác thì có Lê Thị, chọn ba người đó chắc chắn sẽ không ai có ý kiến gì với nàng.
Bỏ qua mấy chuyện rắc rối Nguyệt Hoa tâm tình hào hứng bắt đầu tiếp tục cho người đi dọn hành lý.
Thời gian trôi qua chẳng mấy chốc đến ngày khởi hành, tất cả nữ nhân trong phủ Tứ hoàng tử đều đi ra tiễn bước ông hoàng.
Nhưng những nữ nhân ở đây không ai có được sắc mặt đẹp vui mừng hớn hở để tiễn Nguyệt Hoa, thử nghĩ ông hoàng đi tuần cũng dẫn theo chính thê chuyện khoa trương như thế các nàng sắc mặt có thể đẹp mới là lạ.
Lại nhớ đến dĩ vãng nô tài thị nữ đều đứng hai bên chờ các nàng rời đi, lại quay về thực tại các nàng cũng đang làm việc tương tự tâm tình không khỏi rơi xuống đáy vực.
Đại đa số nữ nhân có mặt ở đây đều là sắc mặt mày xám trắng nhưng cũng không bao gồm tất cả tỉ như Trần Thị cùng Lê Thị, hai nàng ta từ đầu cho tới cuối sắc mặt vẫn luôn tỏ