Về đến nhà, Cao Bằng phát hiện qua hai ngày ăn Âm Tuyết Tùng Diệp, ngọn lửa linh hồn của A Ngốc hình như đã sung mãn hơn không ít.Mở ra ngăn tủ lạnh, ồ…Âm Tuyết Tùng Diệp đâu?Lá tùng màu xám bạc vốn dĩ chứa đầy trong ngăn đông lạnh giờ lại không thấy nữa.Lục lọi mấy lần, cuối cùng mới phát hiện trong ngăn kéo bên cạnh còn thừa lại một nửa chiếc lá tùng màu xanh nằm trơ trọi.Chuyện gì thế này?Cao Bằng nhíu mày, chẳng lẽ có ăn trộm vào nhà, đây là phản ứng đầu tiên của hắn.Nhìn thoáng qua Hài Cốt Vong Hầu đang ngoan ngoãn thành thật đứng ở góc tường, còn có Tử Bối Lôi Ngô đang lẳng lặng nằm úp sấp dưới ghế sô pha, Cao Bằng thấy thế nào cũng không giống có ăn trộm đột nhập vào.Khả năng duy nhất chính là trong nhà xuất hiện nội tặc.- A Ngốc, mau đến đây!A Ngốc quay đầu, cứng đờ đi tới.- Có phải mày đã ăn vụng hay không?Cao Bằng chỉ vào ngăn kéo trống rỗng.A Ngốc cúi đầu, thấy ngăn kéo vẫn còn nửa đoạn lá tùng, đi lên nhón lấy cho vào miệng rồi chầm chậm nhai kỹ.Một bên nhấm nuốt một bên đi về phía thùng rác, đầu duỗi thẳng cho lỗ thủng ở hàm dưới đối diện với thùng rác, những bã vụn còn sót sau khi nhai kỹ toàn bộ loạt xoạt rơi xuống thùng rác, ăn xong rồi lại đứng ngây ra, tiếp tục duy trì tư thế này.Cao Bằng đi qua, nhìn vào thùng rác thì thấy bên trong đã chất đầy bã vụn.Đầu sỏ phạm tội đã bắt được! Trông thấy ánh mắt bất thiện của Cao Bằng, A Ngốc có chút hoảng loạn, bước từng bước cứng đờ liên tục lùi về phía sau, sau đó quay lại đối diện với vách tường mà bắt đầu ”suy nghĩ lỗi lầm”.Đại Tử nhân cơ hội chạy vụt ra từ dưới ghế sô pha, bò lên trên đùi Cao Bằng đầu ngẩng lên cao.- Là nó ăn! Là nó ăn đấy!Giọng nói của Đại Tử không ngừng vang lên trong đầu hắn.- Được được, tao biết là nó rồi.Cao Bằng sờ sờ đầu Đại Tử.- Nó không cho ta ăn!Đại Tử nhân cơ hội mách lẻo.- ???Cao Bằng.Không phải là bởi vì nó không cho mày ăn nên mày mới tức giận như vậy chứ?Cao Bằng không hề nổi giận đối với việc A Ngốc ăn vụng, bởi vì thứ này vốn dĩ mua về là để cho nó ăn mà. Chẳng qua chưa hỏi đã tùy tiện ăn là một hành vi không tốt, Cao Bằng quyết định giáo dục tên này một chút.- Lần sau nếu mày muốn ăn nhiều một chút thì phải nói cho tao biết, rõ chưa hả?Cao Bằng vỗ vỗ đầu lâu A Ngốc.Cũng không biết A Ngốc nghe có hiểu hay không, vẫn ngơ ngác như cũ đối mặt vách tường.Lúc này, sắc trời còn chưa tối lắm, Cao Bằng mở điện thoại rồi bấm một dãy số. Sau một lần mua đồ tại cửa hàng, ông chủ đó đã đưa số điện thoại cho Cao Bằng, hứa hẹn chỉ cần lần sau Cao Bằng tiếp tục mua đồ của cửa hàng bọn họ thì nhất định sẽ giao hàng đến tận nhà.Điện thoại được kết nối, bên kia ông chủ nghe thấy Cao Bằng lại muốn mua 30 cân Âm Tuyết Tùng Diệp và 10 cân Lôi Hoa Quả, vội vàng bảo nhân viên đưa đến cho Cao Bằng.Giao hàng tận nhà là một nam sinh cao cao gầy gầy, thấy cậu ta đặc biệt đi một chuyến khá vất vả như vậy, Cao Bằng bèn rót cho hắn một chén nước. Người nam sinh uống nước xong, cảm kích gật đầu nói:- Cám ơn!- Không có gì, anh cũng không dễ dàng.Cao Bằng cười cười.Ký nhận xong, Cao Bằng thanh toán hóa đơn, sau đó đóng cửa lại, vỗ vỗ bả vai A Ngốc dặn dò:- Này, đây là khẩu phần ăn hai ngày tiếp theo của mày.A Ngốc ngửi được mùi đồ ăn, quay đầu nhìn vào túi ni lông màu đen.- Hai ngày.Cao Bằng dựng thẳng hai ngón tay lên, kiên nhẫn nói.- Một ngày ăn một nửa, có hiểu không?A Ngốc liên tục gật đầu, ngọn lửa trong hốc mắt lập lòe. Cao Bằng vẫn chưa ký kết huyết khế với nó, nên trước mắt không có cách nào thông qua linh hồn để giao lưu.Cao Bằng cũng không sợ A Ngốc ăn nghèo mình. Âm Tuyết Tùng Diệp này hắn vẫn còn gánh nổi, một cân chỉ mất 1000 tiền liên minh, một ngày ăn 15 cân cũng chỉ tốn có 1,5 điểm tín dụng, có thể ăn được là chuyện tốt, hấp thu càng nhiều những thứ hữu ích thì khoảng cách tiến hóa tiếp theo cũng càng gần hơn.Biểu hiện phía trên khung thuộc tính của A Ngốc yêu cầu cần phải hấp thu khoảng 600 cân Âm Tuyết Tùng Diệp mới có thể hoàn thành mục tiêu của giai đoạn thứ nhất.Muốn tiến hóa đẳng cấp phẩm chất sử thi cũng không phải một việc dễ dàng, chỉ là phí tổn tiêu hao tài liệu ít nhất phải đến mấy triệu tiền liên minh. Đây vẫn là trong tình huống A Ngốc chỉ là quái vật cấp tinh anh, nếu cấp bậc của nó càng cao thì yêu cầu tiêu hao tài liệu cũng càng trân quý, tự nhiên cũng càng đốt tiền. Mà trong đó có vài tài liệu quý hiếm đến mức cung không đủ cầu.Bất kể phẩm chất quái vật là gì, chỉ cần