Mệt mỏi mấy ngày nay, Cao Bằng quyết định phải nghỉ ngơi một chút, hắn rúc trong ổ chăn, cuộn mình thành một đoàn giống như quả cầu lông nằm trên giường.Sáng sớm, ngoài cửa sổ truyền đến âm thanh ồn ào huyên náo.Có không ít tiểu thương bắt đầu rao hàng cho thấy một ngày mới tràn đầy năng động đã bắt đầu, đồng thời cũng vì thế giới này tăng thêm vài phần sức sống.Reng reng reng…Bên cạnh gối nằm, tiếng chuông báo thức vang lên chói tai khiến gối đầu cũng bị rung rung.Một bàn tay từ trong ổ chăn vươn ra chuẩn xác cầm lấy điện thoại di động, bíp một cái chuông báo thức bị tắt đi.Im lặng khoảng chừng vài phút, chăn bị nhấc lên, Cao Bằng ngáp dài rồi ngồi dậy, tóc tai lộn xộn hệt như tổ chim.- Không được, không đi làm thì sẽ không nuôi nổi hai cái dạ dày lớn trong nhà mất.Cao Bằng xoa xoa đôi mắt kèm nhèm vẫn còn chưa tỉnh ngủ.Rời giường, mặc quần áo, rửa mặt, chuẩn bị bữa sáng.Coong, coong, coong.m thanh rất có tiết tấu từ phòng khách truyền đến.Cao Bằng đang chiên trứng trong bếp quay đầu lại, nhìn thoáng qua một chút, khóe miệng không nhịn được phải co giật.Trong phòng khách, Đại Tử kẹp chặt chậu thức ăn giữa hai hàm, vẻ mặt chờ đợi nhìn Cao Bằng, hai cái hàm trên phảng phất như hai chiếc đũa đập xuống chậu thức ăn, phát ra tiếng vang coong coong.Trong chậu thức ăn trống rỗng, cái gì cũng không có.- Chờ một chút.Cao Bằng bảo Đại Tử tạm thời đừng nóng nảy.Xẻng chảo một trận quay cuồng, lật lại món trứng rán, tiếng dầu chiên phát ra âm thanh xèo xèo, còn có từng đợt từng đợt mùi thơm tỏa ra từ trong nồi.Cao Bằng vội vàng mở nắp vung nồi đang được nấu trên cái bếp bên cạnh, trong đó là món canh thịt sườn củ cải sôi ùng ục bốc khói nghi ngút, tắt lửa, rắc lên trên một ít hành hoa.Mùi dịu ngọt của củ cải hòa quyện với mùi thơm của thịt heo vô cùng hấp dẫn, Cao Bằng quay ra sau vẫy vẫy tay với Đại Tử:- Lại đây.Đại Tử tung ta tung tăng ngậm chậu thức ăn bò đến. Ánh mắt trông mong nhìn chủ nhân đang chăm chú múc canh sườn hầm củ cải cho mình.Thấy nước canh vẫn còn dư lại trong nồi, Cao Bằng chuẩn bị nấu một tô mì thịt sườn thật ngon lành.……- Ông chủ.Tuân Quyển Quyển sớm đứng ở trước quầy tiếp tân, lên tiếng chào.Cao Bằng gật đầu đáp lại rồi bước vào phòng làm việc.Hơn mười giờ, hắn đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại xa lạ.- Ồ?Cao Bằng có chút nghi hoặc, người biết số điện thoại của mình rất ít.- Ông chủ nhỏ, là tôi, Mã Giản đây!Cao Bằng bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là Mã đại phú hào.Kể từ lần trước chứng kiến Mã phú hào phóng khoáng vung tiền như rác, hắn bị ấn tượng vô cùng sâu sắc, phí cố vấn gấp mười lần cũng không thèm nháy mắt một chút.- Ông chủ nhỏ, không phải tôi đã nói tôi vẫn còn một con Ngự thú khác cần cậu giúp đỡ xem qua sao, hôm nay cậu có thời gian không?- Lúc này tôi đang rảnh, anh cứ đến đi.Cao Bằng gật đầu.- Được rồi.Mã Giản hào hứng ngắt điện thoại.Sau khi tắt máy, Cao Bằng ghi lại số điện thoại của Mã Giản, ghi chú —— Mã đại phú hào.Văn phòng của Cao Bằng khá lớn, ánh mặt trời nghiêng nghiêng xuyên qua cửa sổ sát sàn chiếu xuống bàn làm việc được kê gần đó, phác hoạ ra bóng dáng Cao Bằng.Cốc, cốc, cốc…Bên ngoài văn phòng truyền đến tiếng gõ cửa.Không ngờ nhanh như vậy? Cao Bằng hơi kinh ngạc, mới vừa gọi điện thoại xong, chưa được mười phút đã đến rồi, gia hỏa này không phải là sống ở trung tâm thành phố đấy chứ?- Vào đi.Cao Bằng lên tiếng.- Xin chào.Cửa phòng được mở ra, một người đàn ông trung niên mặc bộ đồ màu xám giản dị, đeo mắt kính gọng vàng bước vào.Người trung niên sau khi trông thấy Cao Bằng còn trẻ tuổi như vậy thì có chút kinh ngạc, nhưng bởi vì công phu tu dưỡng tốt nên trên mặt vẫn không hề biểu hiện ra cảm xúc gì.- Xin hỏi có phải là Cao tiên sinh đó không? Tôi tên là Lưu Sâm Lâm, tổng giám đốc của công ty bảo an Lam Thuẫn.- Ông Lưu, chào ông.Cao Bằng cũng gật đầu, lịch sự đáp.- Chúng tôi đã được nghe nói đến danh tiếng của Cao tiên sinh đây, cậu không chỉ là Dục Thú sư trẻ tuổi nhất trong thành phố Trường An, mà còn là Dục Thú sư trung cấp trẻ tuổi nhất. Cho nên tôi hy vọng cậu có thể đến công ty chúng tôi đảm nhiệm vị trí cố vấn Dục Thú.Trên mặt Lưu Sâm Lâm lộ ra nụ cười đầy vẻ công thức hoá.- Cố vấn Dục Thú, đây là cái gì?Cao Bằng không có tùy tiện đồng ý mà hỏi lại.- A, đã quên nói.Lưu Sâm Lâm tỏ vẻ xin lỗi.- Công ty chúng tôi chủ yếu phụ trách công tác bảo an, tất cả các Ngự thú phải có được tốc độ tốt và lực sát thương mạnh mẽ nhất, vì vậy chúng tôi đã lựa chọn Ma Quỷ Đường Lang do Tập Đoàn Nam Thiên bồi dưỡng ra.Nghe thấy bốn chữ Tập Đoàn Nam Thiên, trong lòng Cao Bằng không tránh khỏi hoảng hốt. Bởi vì ông ngoại hắn đã từng là một trong những người cầm lái của Tập Đoàn Nam Thiên. Chẳng qua sau khi tai biến xảy ra, ông ngoại mất tích, cao tầng Tập Đoàn Nam Thiên cũng đã xảy ra rung chuyển rất lớn, thẳng đến mấy năm nay mới dần dần ổn định lại.- Hiện tại nhóm Ma Quỷ Đường Lang đầu tiên của công ty chúng tôi đã sắp đến lúc tiến hóa, cho nên tôi muốn thuê một vị cố vấn Dục Thú. Cố vấn Dục Thú chính là trở thành Dục Thú sư cố vấn cho công ty chúng tôi, chuyên môn phụ trách tiến hóa của Ma Quỷ Đường Lang.- Chuyện này cũng không ảnh hưởng công việc của cậu, chỉ khi nào Ngự thú của công ty chúng tôi yêu cầu tiến hóa mới phải phiền toái đến cậu thôi.Lưu Sâm Lâm bổ sung.Cao Bằng nhíu mày, có chút không hiểu hỏi:- Vì sao ông lại tìm đến tôi? Dục Thú sư trung cấp trong thành phố Trường An này hẳn là không chỉ có một người, hơn nữa tôi nhớ rằng còn có Dục Thú sư cao cấp, trình độ bọn họ so với tôi thì cao hơn nhiều.Lưu Sâm Lâm lắc đầu nói:- Cao tiên sinh tuổi còn trẻ mà đã trở thành Dục Thú sư trung cấp nên khẳng định có thủ đoạn độc đáo của mình. Vả lại Cao tiên sinh có điều không biết đấy thôi, trong thành phố Trường An này đúng là có Dục Thú sư cao cấp, nhưng tôi làm sao có thể mời được hai vị đại nhân kia?Lưu Sâm Lâm cười khổ, lại tiếp tục nói:- Một người trong đó là Trần hội trưởng hiệp hội Dục Thú sư, mỗi ngày công việc trong hiệp hội cần Trần hội trưởng xử lý không hề ít, thế nên làm sao có thời gian đến làm cố vấn cho loại công ty nhỏ này của