Chỉ chớp mắt vài tuần đã vội vàng trôi vụt đi, trong mấy tuần này cũng xảy ra không ít chuyện.Khoảng thời gian đó Cao Bằng cũng đã đi đến công ty bảo an Lam Thuẫn vài lần, từ lúc Lưu Sâm Lâm trở về sau khi tiếp nhận nhiệm vụ của chính phủ thì bỗng trở nên trầm mặc ít nói. Ngay cả Cao Bằng cũng phải quan tâm chú ý tới cái không khí đột nhiên nặng nề của công ty.Thế nhưng dù sao thì hắn cũng là người ngoài, có một số việc cũng không tiện hỏi nhiều.Nhưng trong lần gặp sau của hai người, Lưu Sâm Lâm đã đem sự việc xảy ra hôm đó nói với Cao Bằng.Cấp Lĩnh chủ.Không ngờ rằng, Lưu Sâm Lâm chỉ tiếp nhận nhiệm vụ của chính phủ một lần mà đã gặp phải một con quái vật cấp lĩnh chủ, còn con khác cũng là nửa cấp lĩnh chủ, cái vận khí này phải nói là đúng thật không ai bằng.Trong lòng muốn nói vài lời an ủi lại không biết nên mở miệng thế nào, nên Cao Bằng chỉ có thể vùi đầu xuống bàn chăm chỉ ăn cơm.Qua mấy tuần được Cao Bằng bồi dưỡng, đã có mấy con Tứ Dực Thúy Ma Đường của công ty bảo an Lam Thuẫn tăng lên cấp thủ lĩnh, khiến cho Lưu Sâm Lâm còn đang rầu rĩ bởi tổn thất nhiệm vụ trước đó, giống như được tiếp thêm một luồng sức sống mới mà khôi phục trở lại.Lưu Sâm Lâm kín đáo đưa cho Cao Bằng một phong bì lớn, nhưng đã bị Cao Bằng uyển chuyển từ chối:- Không có công lao thì không nhận lộc, tôi chỉ làm những việc mà tôi nên làm, ngài lại ngầm cho tôi một cái phong bì như vậy thì không tốt chút nào.Việc Lưu Sâm Lâm tặng phong bì cũng đều đã tính toán hết cả, bởi vì hắn muốn hợp tác lâu dài với Cao Bằng, lại nói hợp đồng trước đó chỉ giới hạn trong thời gian một năm, mà yêu cầu này còn do chính Cao Bằng đề ra.Khi ấy, Lưu Sâm Lâm còn nghĩ rằng yêu cầu này rất có lợi với ông ta, nên không hề cân nhắc mà đồng ý ngay lập tức.Và rồi lúc này, ông ta lại không thể không suy nghĩ đến việc hợp tác lâu dài với Cao Bằng, thế nên hiện tại phải tạo quan hệ thật tốt. Nếu không một năm sau Cao Bằng không làm nữa thì phải làm sao bây giờ.Thế nhưng ông ta cũng không ngờ rằng, Cao Bằng hoàn toàn không hề có ý tưởng sẽ làm việc lâu dài cho một công ty nào đó. Hắn chỉ vì muốn làm chuẩn bị trong giai đoạn đầu để tích lũy tài chính thôi.Thi thể của một con quái vật cấp bậc bình thường không có bao nhiêu giá trị, cùng lắm cũng chỉ khoảng không chấm mấy điểm tín dụng, trong khi giá trị của thi thể một con quái vật cấp tinh anh là vài điểm tín dụng hoặc có thể lên đến mấy chục điểm tín dụng. Thậm chí nếu có thể bắt sống mà nói, thì có một số quái vật cấp tinh anh hiếm thấy còn có thể bán được với cái giá ít nhất là một trăm điểm tín dụng. Lại nói một con quái vật cấp thủ lĩnh thì càng có giá trên trời.Cho nên Cao Bằng chuẩn bị huấn luyện Đại Tử và A Ngốc đến cấp thủ lĩnh, sau đó sẽ mang bọn chúng ra ngoài hoang dã đi bắt giữ và săn giết quái vật. Hơn nữa khi đó về phương diện danh tiếng Dục Thú sư của mình hẳn là cũng đã thành công được bước đầu, lại đi thành phố Yên Kinh (Bắc Kinh) thi lấy giấy chứng nhận cao cấp Dục Thú sư. Một chính một phụ, đây là phương hướng mà Cao Bằng tự vạch ra cho chính mình, chỉ cần dựa theo phương hướng này là có thể không ngừng trở nên mạnh mẽ.Song còn có một việc khác xảy ra, đó là Mã Giản tham gia cuộc thi hoa vương Trường An chỉ đạt được vị trí thứ hai, điều này khiến lòng tự tôn của một chàng trai kiêu ngạo như hắn phải nhận lấy tổn thương nghiêm trọng, suốt một tuần đều không chịu ra cửa gặp ai.Về sau Cao Bằng mới biết được danh hiệu đệ nhất trong cuộc thi tranh đoạt hoa vương đã bị một chi Hoa Thủy Tiên Yêu cấp bậc tinh anh đoạt lấy.Điều này quả thực cũng không còn cách nào, Hải Đường Tứ Quý Hoa Yêu của Mã Giản chỉ thuộc cấp bậc bình thường, thấp hơn người ta cả một cái cấp lớn.Ngoài ra thì trong mấy tuần này, cấp bậc của Đại Tử cũng tăng lên tới cấp 13, về phần A Ngốc cũng thuận thế đột phá tới cấp 14. Đáng tiếc nhiệm vụ của Cao Bằng đã ban bố tại Hiệp Hội Săn Quái không có một ai hoàn thành, Âm Tuyết Tùng Châm trong nhà đã sớm bị A Ngốc ăn sạch sẽ hết rồi.Mỗi ngày A Ngốc đều si si ngốc ngốc canh giữ trước cửa tủ lạnh, cứ ngơ ngác nhìn chằm chằm vào nó.......- Tất cả bạn học tập hợp. Hôm nay tạm thời không tiếp tục tự do huấn luyện.Huấn luyện viên Trương Nhẫn Bách lớn tiếng gọi.Có không ít người biết được hôm nay phải làm cái gì, vài người trong số đó đã nóng lòng muốn thử, còn có mấy người mang theo nét mặt lo lắng, hẳn là cũng không nắm chắc bao nhiêu, đám người còn lại thì nhẹ nhàng thở ra, thầm cảm thấy may mắn những chuỗi ngày nhàm chán này rốt cuộc cũng có thể kết thúc rồi.Ra ngoài dự đoán của mọi người, đầu tiên huấn luyện viên Trương Nhẫn Bách lấy một tờ giấy trắng từ trong túi.- Trước