Chương 49
Chu Thiến Thiến không hiểu gì, ra ngoài, bố Chu không nói một câu đột nhiên giơ tay hung hăng tát cô ta một bạt tai.
Một bạt tai vang giòn thanh thuý, đánh đến mức đầu cô ta mụ mị.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tại sao lại đánh con?!”
Cô ta che mặt thét chói tai.
Trong lòng bố Chu vừa đau vừa sảng khoái, bị đánh không chỉ là tiện nhân chiếm cơ thể con gái ông mà còn là cơ thể của con gái ông.
Nhưng nếu không nhân cơ hội này cho cô ta một bạt tai, thật không biết còn có cơ hội trút giận như thế này không.
Ông ném văn kiện trong tay vào mặt cô ta: “Mày mau nhìn chuyện tốt mà mày làm ra đi!”
Chu Thiến Thiến cúi đầu nhìn, lập tức trợn to mắt, vậy mà lại là đơn triệu tập của tòa án.
Nghê Bạt không kiện tổ tiết mục mà trực tiếp kiện cô ta!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc này mẹ Chu nghe thấy tiếng động chạy ra ngoài, thấy con gái bị đánh, vội vàng ôm lấy con gái, chất vấn bố Chu: “Ông làm ăn không suôn sẻ, sao lại trút giận lên người Thiến Thiến?”
Mẹ Chu không hề biết con gái đã bị đổi hồn, người phụ nữ này không thông minh mưu trí, ông không dám nói với bà ta.
Bố Chu tức giận chỉ vào đơn triệu tập của toà án nói ra chuyện mà Chu Thiến Thiến làm: “Bày mưu đặt kế với tổ tiết mục cố ý bôi đen một nữ nghệ sĩ không thù không oán với mày, lòng dạ của mày từ khi nào lại độc ác như vậy?!”
Nghe xong chuyện tốt mà con gái làm, mẹ Chu cũng sững sờ, đây có còn là đứa con gái đơn thuần đáng yêu, đến cá cũng không dám giết của bà ta hay không?
Chu Thiến Thiến che mặt nhìn bố mẹ Chu một lượt, quay đầu chạy ra ngoài.
Cô ta đi tìm Hạ Tiến, cô ta muốn kết hôn với Hạ Tiến, hai ông bà già sống dai này thế mà dám đánh cô ta.
Mẹ Chu lo lắng cho con gái, chạy theo hét nửa ngày, kết quả Chu Thiến Thiến đầu cũng không ngoảnh lại, bố Chu tức đến xì khói, gọi mẹ Chu quay lại: “Không cần quản nó!”
Mẹ Chu vừa tức vừa đau lòng, nhào vào đánh ông ta.
Bố Chu muốn nhịn mà không nhịn được gào lên: “Bà nhìn xem nó còn là Thiến Thiến không?!”
Mẹ Chu sửng sốt.
______
Khương Mạt vốn dĩ còn đang nghĩ, kì sau của sắp khởi quay rồi, rốt cuộc cô nên đi hay là không đi, kết quả Nghê Bạt gọi điện đến, thông báo cho cô tiết mục này tạm thời ngừng quay rồi.ực>
Khương Mạt có chút kinh ngạc, hỏi: “Tại sao?”
Nghê Bạt: “Nghe nói chuỗi vốn nhà họ Chu bị đứt, có khả năng bản quyền của chương trình này sẽ bị đem ra bán. Nếu như đổi kim chủ, tiết mục này còn có thể quay tiếp, nếu không thì chúng ta không đi nữa.”
Khương Mạt: “Em cũng không thích ông đạo diễn kia.”
Nghê Bạt: “Cũng không biết có đổi đạo diễn không, đợi đến lúc đó xem sao, mấy ngày này em nghỉ ngơi cho tốt, nữ nghệ sĩ vừa giơ tay liền thò ra hai cái móng heo, có xấu không hả?”
Khương Mạt: “.......Tay em đỡ nhiều rồi!”
Mấy hôm nay đã hết sưng, có thể chơi game được rồi!
Nghê Bạt: “Vậy thì tốt.”
Đang nói, bên ngoài có người gõ cửa, Khương Mạt tưởng là Thẩm Vân vội vàng nhảy xuống chạy ra mở cửa.
Nghê Bạt nghe thấy tiếng động, cười lạnh: “Ha hả, kích động như vậy làm gì? Lại là chồng em…..”
Một giây sau, anh nghe thấy tiếng một người đàn ông lạ: “Khương tiểu thư, đã lâu không gặp.”
Nghê Bạt: “.......!!! Cái đệt, Khương Mạt, là ai? Nếu như em ngoại tình nhất định phải cẩn thận đừng để bị chụp được, nếu không em chết chắc đấy!”
Khương Mạt cũng có chút sửng sốt, sợ mấy lời của Nghê Bạt bị người ta nghe thấy vội vàng tắt máy, nhìn Lâm Thái Lịch đứng ngoài cửa: “Lâm Tổng?”
Lâm Thái Lịch mỉm cười: “Hôm nay lệnh tôn đánh thi đấu, không thể về, nhờ tôi nói với cô một tiếng.”
Khương Mạt chớp chớp mắt: “Gọi điện là được rồi.”
Lâm Thái Lịch: “Tôi cũng muốn đến xem tay cô một chút…..đỡ chút nào chưa?”
A, Khương Mạt nhớ lại, lập tức giơ tay ra cho anh ta nhìn: “Đỡ nhiều rồi, thuốc của anh hiệu quả thật.”
Cô mời anh ta vào nhà, cảm ơn: “Cảm ơn thuốc của anh, cực kỳ hiệu nghiệm.”
Lâm Thái Lịch quét mắt khắp phòng cô một lượt, vậy mà lại không có đồ dùng của đàn ông.
Bọn họ không ở cùng nhau sao?
Lần trước gặp mặt dáng vẻ không giống như tình cảm không tốt.
Anh ta lại lấy ra một hộp: “Tôi đoán hộp lần trước cô dùng hết rồi.”
Khương Mạt nhìn anh ta, cuối cùng cũng ý thức được có gì đó sai sai.
Hộp thuốc kia cô sắp dùng hết rồi, nhưng…..quan hệ của bọn họ tốt đến mức anh ta đích thân chạy đến đưa thuốc hay sao?
Cô lắc đầu: “Không cần đâu, tay tôi sắp khỏi rồi, tôi cũng không biết phải cảm ơn anh thế nào.”
Lâm Thái Lịch mỉm cười: “Không cần cảm ơn tôi, nếu như đôi tay này của cô bị thương hỏng mất, sau này không thể chơi game nữa thì quá đáng tiếc.”
Ngừng lại một chút, anh ta nói tiếp: “Nếu thật sự muốn cảm ơn tôi, Khương tiểu thư đến giúp tôi đánh thi đấu, thế nào?”
“Nhưng chơi game chỉ là sở thích của tôi, tôi không muốn biến sở thích thành nghề nghiệp…” Khương Mạt vẫn chưa nói xong, ngoài cửa truyền đến tiếng mở khóa.
Thẩm Vân xách hành lý đi vào, nhìn thấy Lâm Thái Lịch, mắt hơi nheo lại.
Anh đặt đồ xuống không một tiếng động, vẫy tay: “Mạt Mạt, trong nhà có khách đến à?”
Khương Mạt bị không khí quỷ dị làm cho có chút khó xử, nhìn thấy Thẩm Vân liền vội vàng nhảy lên, gọi anh một tiếng, vui mừng chạy đến chỗ anh, cô ngẩng mặt nhìn anh: “Hôm nay anh về sớm thật đó.”
Bình thường anh tan làm rất muộn.
Thẩm Vân cúi người hôn lên trán cô: “Ừm, giúp ông xã mang quần áo vào phòng ngủ được không?”
Lúc này Khương Mạt mới nhìn thấy hành lý bên cạnh anh, nhớ lại lời anh nói hôm đó, hơi đỏ mặt, nhưng vẫn ‘ừm một tiếng xách đồ đạc vào.
Thẩm Vân thấy cô đóng cửa lại mới thu lại tầm nhìn, cười nói: “Lâm Tổng đến sao không báo trước một tiếng để chúng tôi chuẩn bị đón tiếp cho tốt?”
Đến nhà thăm hỏi mà không báo trước một tiếng rất mất lịch sự có biết không hả?
Lâm Thái Lịch đứng dậy chào hỏi, mỉm cười: “Không cần đâu, tôi ngồi một chút liền đi.”
Thẩm Vân ngồi vào chỗ Khương Mạt vừa ngồi, hai người nói chuyện câu được câu chăng。
Lâm Thái Lịch: “Thẩm tiên sinh làm công việc gì vậy?”
Thẩm Vân: “Lập trình viên.”
“Ồ” Con ngươi của Lâm Thái Lịch khẽ động “Không biết là anh làm việc ở công ty nào…”
Thẩm Vân: “S&M.”
Lâm Thái Lịch cười cười “Chẳng trách nào, nghe nói công việc ở S&M rất bận rộn, áp lực cũng lớn, rất nhiều nhân viên bận công việc không quan tâm đến gia đình được.”
Thẩm Vân: “Tôi cũng được, bản thân lười hơn người khác, muốn về nhà liền về nhà.”
Lâm Thái Lịch: “.........”
Anh ta ngừng lại một chút rồi hỏi tiếp: “....Đúng lúc Thiên Ngu đang thiếu nhân tài như Thẩm tiên sinh đây, không biết Thẩm tiên sinh có ý định nhảy việc không? Nhảy việc đồng nghĩa với việc thăng chức tăng lương.”
Đúng lúc Khương Mạt sắp xếp đồ đạc xong đi ra ngoài, Thẩm Vân nhìn cô cười, nói: “Cảm ơn ý tốt của Lâm Tổng, nhưng không cần. Tôi thích được bà xã nuôi.”
Lâm Thái Lịch: “...........”
Anh ta theo bản năng nhìn sang Khương Mạt, chồng cô không có tiền đồ như thế này cô có biết không?
Ai biết được Khương Mạt nghe được câu này mặt mày hớn hở, chạy bình bịch đến, ngồi vào bên cạnh Thẩm Vân, hôn một cái thật kêu lên má anh, khí phách nói: “Nhất định em sẽ cho anh sống những ngày tháng sung sướng.”
Lâm Thái Lịch: “..........”
Đôi vợ chồng này đều không bình thường!
Anh ta không ngồi tiếp nổi nữa, đứng dậy cáo từ.
Thẩm Vân vờ vịt nói: “Lâm