Chương 85_Nếu không có người đàn bà xuyên không (5)
Thẩm Vân lần này biến mất liền biến mất rất lâu.
Trực tiếp bỏ lỡ đợt công bố kết quả thi đại học, một loạt hoạt động điền báo nguyện vọng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Vân thi cực kỳ tốt, đứng thứ nhất thành phố, học bổng toàn phần, văn phòng tuyển sinh đại học Q và đại học B suýt chút nữa vì cậu mà đánh nhau.
Vậy mà vị thủ khoa thần bí này vẫn luôn giống như mất tích, trừ việc điền nguyện vọng trên mạng như bình thường ra thì chưa từng lộ diện.
Thậm chí đến thủ tục nhập học vào trường đại học Q cũng là do Khương Mạt cầm giấy tờ của cậu đi làm.
Khương Mạt hỏi Thẩm Vân lớn một lần, sau khi biết vẫn có thể đổi lại được thì không hỏi thêm bất kì điều gì nữa.
Đại khái cô có thể đoán được Thẩm Vân lớn nhất định đợi cô ở thế giới khác mười năm, vậy cô cũng có thể đợi Thẩm Vân của cô mười năm.
Ngày mùng 10 tháng 7 hôm đó, cô thuận lợi họp mặt cùng mấy người bạn game trên mạng, Mì Trộn Tương lúc này vẫn là tiểu lâu la, nhìn lướt qua liền nhìn ra Khương Mạt là một đại mỹ nhân, hỏi cô có hứng thú phát triển trong giới giải trí không, Khương Mạt đã từ chối.
Khương Mạt là học sinh năng khiếu vũ đạo, thi đậu học viện vũ đạo.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngày báo danh, Thẩm Vân lớn không đến.
Anh không phải là người của thế giới này, lại có cùng một gương mặt với Thẩm Vân, lộ diện quá nhiều không tốt.
Học viện vũ đạo nhiều người đẹp, đặc biệt là nữ sinh học nhảy phần lớn dáng người khí chất tốt, lôi ra người này lại đẹp hơn người kia, giống như những chú thiên nga trắng ưu nhã cao quý. Nhưng Khương Mạt vừa kéo hành lý xuất hiện, vẫn khiến những nam sinh của học viện vũ đạo quen nhìn người đẹp phải kinh ngạc vì nhan sắc của cô.
Không đến ba ngày, toàn trường đều biết năm nhất có một nữ sinh vô cùng xinh đẹp tên là Khương Mạt.
Học viện vũ đạo, học viện âm nhạc, còn cả học viện điện ảnh đều là nơi mỹ nữ tụ tập, không chỉ nam sinh của trường quan tâm, trường ngoài, thậm chí không ít nhân sĩ ngoài xã hội đều nhìn chằm chằm vào nữ sinh ở những nơi này.
Đặc biệt là sau đợt tập huấn quân sự, nữ sinh đều bị phơi đen đi một chút, ngũ quan của Khương Mạt càng lộ rõ ưu thế hơn.
Nhìn lướt qua một cái, chính là tinh tế loá mắt.
Không biết Khương Mạt đã nhận được bao nhiêu thư tình, toàn bộ đều bị cô từ chối không chút lưu tình, lý do là cô đã có bạn trai rồi.
Ha ha ha ha, tất cả mọi người đều cho rằng đây là cái cớ.
Khai giảng lâu như vậy, bạn trai cô chưa từng lộ diện qua lần nào, hơn nữa cũng chưa từng thấy cô cầm điện thoại nói chuyện, căn bản không phải là dáng vẻ đã có bạn trai.
Tối hôm nay phòng ký túc xá của cô lại mở tiệc trò chuyện đêm khuya.
Khương Mạt không tham gia, bận tổ đội chơi game, nhưng cô chỉ đeo một bên tai nghe, thỉnh thoảng cũng thêm một hai câu.
“Các cậu nghe gì chưa, thủ khoa khoa tự nhiên của thành phố B năm nay.”
“Chính là cái người thần bí khai giảng lâu như vậy rồi mà vẫn chưa đến trường đó sao? Đậu xanh tớ từng nhìn thấy ảnh của cậu ta, phải nói là cực kỳ đẹp trai!”
“Đúng vậy, nghe nói một nửa trường Tứ Trung đều yêu thầm cậu ta.”
“Mới một nửa thôi à? Một nửa còn lại thì sao?”
“Một nửa còn lại yêu thầm bạn gái cậu ta.”
“Phụt!”
“Ấy~ Đúng rồi, Mạt Mạt, không phải cậu cũng là học sinh trường Tứ Trung ư? Cậu quen vị thủ khoa này không?”
Khương Mạt đến đầu cũng không quay lại, một bên điều khiển nhân vật chém chết một tên địch, một bên nhàn nhạt nói: “Quen.”
“Aaaaaaa, trời ạ, cậu ta có thật sự đẹp trai như trong ảnh chụp không?”
“Cậu ta có chuyện gì thế? Tại sao lâu như vậy rồi mà vẫn không đến trường?”
“Có phải là xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi không?”
“Phi phi phi, không được trù ẻo soái ca!”
Khương Mạt giết chết tên địch cuối cùng, tháo tai nghe xuống, quay đầu.
“Người thật đẹp trai hơn ảnh chụp.”
“Có chút chuyện phải đi….. tỉnh ngoài, tạm thời không về được.”
“Coi như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng không phải là kiểu ngoài ý muốn mà các cậu nghĩ.”
Ba câu trả lời, ba người bạn cùng phòng nghe đến trợn mắt há miệng.
“Đậu xanh, Mạt Mạt, sao cậu lại biết rõ như vậy?”
Khương Mạt nhàn nhạt nói: “Cậu ấy chính là bạn trai tớ.”
“Phụt — —!”
Lại bắt đầu một trận game mới, cửa phòng kí túc xá đột nhiên bị gõ vang lên, một nữ sinh thò đầu ra, mặt đỏ hồng, kích động nói: “Khương Mạt, dưới lầu có một soái ca vô cùng đẹp trai tìm cậu, nói là bạn trai của cậu.”
Khương Mạt sửng sốt một lúc, đột nhiên đứng bật dậy chạy ra khỏi phòng ký túc nhanh như gió.
Tim cô đập vô cùng nhanh, bịch bịch bịch chạy xuống lầu, liếc mắt liền nhìn thấy thiếu niên anh tuấn đứng dưới đèn đường.
Cậu vẫn mặc bộ quần áo hôm biến mất, sơ mi trắng, quần bò, giống như hơn hai tháng rời xa này chưa từng tồn tại.
Khương Mạt đứng tại cửa cầu thang, ngơ ngẩn nhìn cậu, chỉ cảm thấy tim đập rất nhanh, cảm xúc kỳ lạ cuồn cuộn trào lên, không biết là vui mừng hay bi thương, thuận theo yết hầu xuyên lên trên, xông vành mắt cô cay cay.
Hai người đều không nói gì, thiếu niên chỉ hơi sững lại một chút, nhấc chân đi về phía cô.
Cậu bước đến bên cạnh cô, đứng lại, đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy mặt cô, cúi đầu, nhìn vào đôi mắt hơi đỏ hồng của cô.
Giọng nói trầm thấp khàn khàn, chậm rãi nói: “Khương Mạt Mạt, tớ trở về rồi.”
Một giây sau, cô gái liền tiến lên một bước, giữ lấy cổ cậu, ngẩng đầu dùng lực hôn lên.
Xung quanh vang lên tiếng hò reo náo nhiệt của bạn học, thậm chí Khương Mạt còn nghe thấy tiếng hét chói tai của bạn cùng phòng.
Thẩm Vân của cô cuối cùng cũng quay trở lại.
Khoảng thời gian này cô thấp thỏm lo lắng, sợ hãi lỡ như hai người thật sự không thể đổi trở lại thì phải làm sao.
Mặc dù đều là Thẩm Vân, nhưng Thẩm Vân lớn nói đúng, bắt đầu từ giây phút anh ấy đến thế giới này, bọn họ đã là hai người khác nhau rồi.
Cô không phải Khương Mạt Mạt để anh đợi mười năm kia, anh cũng không phải thiếu niên hôm đó kéo cô lại hôn cô dưới gốc cây.
“Khương Mạt Mạt…” Hơi thở cậu dồn dập, sát đến bên tai cô khàn khàn nói: “Sau này tên gọi ở nhà của con chúng ta là Tỏi Nhuyễn được không?”
Khương Mạt ngẩn người một lúc, cuối cùng mới chậm chạp hiểu ra bắt đầu đỏ mặt, đẩy cậu một cái, nhỏ giọng nói: “Ai thèm sinh con với cậu chứ.”
Thẩm Vân chỉ cười không nói.
Một lát sau, bi thương lại ập vào trong lòng, Khương Mạt hỏi: “Có phải….anh ấy đi rồi không?”
“Ừm.” Thấy cảm xúc của Khương Mạt tụt xuống, cậu dừng lại một lúc, nói: “Khương Mạt Mạt, đừng đau lòng, anh ấy rất hạnh phúc ở thế giới của mình.”
Tốc độ thời gian trôi qua ở hai thế giới không giống nhau, thế giới này đã trôi qua hai tháng, thế giới kia mới trôi qua một ngày.
Cậu vẫn chưa thể gặp được mình ở thế giới kia, lúc cậu xuất hiện ở khách sạn, trong phòng trống không, trừ bộ quần áo vô nghĩa, Thẩm Vân kia chỉ để lại một tờ giấy, bên trên viết mấy chữ: “Đối xử với cô ấy thật tốt.”
Nhưng khi cậu rời khỏi thế giới kia, Khương Mạt Mạt lại bảo cậu đừng đối xử quá tốt với cô ở thế giới này.
_ _
Thế giới khác.
Sau khi Thẩm Vân quay trở lại, nghe Khương Mạt nói chuyện xảy ra hôm trước xong, mặt đen như đít nồi.
“Em nói tên nhãi đó trực tiếp xuyên đến trên giường của chúng ta?!”
Khương Mạt gật đầu, cười vui vẻ: “Em không biết khi anh mười tám tuổi lại xấu hổ như vậy đấy, thấy em mặc đồ ngủ, bị dọa cho trực tiếp ngã từ trên giường xuống ha ha ha.”
Thẩm Vân: “........”
Khương Mạt: “Đúng rồi, cậu ấy còn nhân lúc em không để ý lén lút dỗ Tỏi Nhuyễn nhỏ gọi cậu ấy là bố, ha ha ha.”
Thẩm Vân: “.....!”
Anh từ trong kẽ răng rít ra một câu: “Con gái anh có gọi cậu ta không?”
“Gọi rồi.” Khương Mạt nói như lẽ dĩ nhiên: “Hai người giống nhau như đúc, Tỏi Nhuyễn nhỏ mới hơn một tuổi, căn bản không phân biệt được.”
Thẩm Vân nhịn đến nghẹn ứ.
Buổi tối lúc Khương Mạt đi tắm, anh ôm con gái hung hăng nói: “Thẩm Dung Dung! Nhìn cho kỹ rốt cuộc bố con là ai, sau này còn dám gọi linh tinh để xem bố có đánh vào mông con không.”
Tỏi Nhuyễn nhỏ ngồi trên bụng anh, trong tay cầm đồ chơi, hoàn toàn không quan tâm đến anh, ê ê a a kêu “Pa Pa"
Thẩm Vân thở dài vô lực, cảm thấy bản thân lỗ nặng rồi.
Dáng vẻ bà xã mặc áo ngủ bị nhìn thấy rồi, con gái bảo bối còn gọi người khác là bố.
Người văn nhã như anh cũng muốn học bà xã đánh người rồi.
_ _
Ngày hôm sau nụ hôn dưới ký túc xá nữ này đã lan truyền khắp nơi.
Khương Mạt thật sự có bạn trai!
Bạn trai Khương Mạt còn là thủ khoa khoa tự nhiên của thành phố B năm nay!
Chính là học thần khai giảng lâu như vậy mới xuất hiện của đại học Q kia!
Không chỉ là học viện vũ đạo, đến đại học Q cũng lan truyền khắp nơi.
Thủ khoa Thẩm quay lại, việc đầu tiên không phải là đến trường báo danh mà là chạy đến học viện vũ đạo tìm bạn gái!
Chuyện tình này phải nói là oanh oanh liệt liệt.
Khương Ỷ Lan đương nhiên cũng biết con gái đã bị tên nhóc thối Thẩm Vân kia ủi mất.
Khương Mạt vốn dĩ đã chuẩn bị sẵn tinh thần kháng chiến trường kỳ với ông, kết quả không biết Lý Thư Nhàn nói gì với ông, Khương Ỷ Lan vậy mà lại không phản đối, mặc dù nhìn thấy Thẩm Vân vẫn bày ra vẻ mặt khó ở.
Lý Thư Nhàn từng dặn dò riêng với Khương Mạt, có thể yêu đương, nhưng phải bảo vệ tốt bản thân mình, bọn họ vẫn quá nhỏ, phải lấy việc học làm trọng.
Khương Mạt hiểu ý mẹ nói là gì, gật đầu liên tục.
Cuối cùng Lý Thư Nhàn lại thở dài một hơi: “Không biết sau này ông bố kia của tiểu Vân có lại chạy đến hay không.”
Lỡ như gia cảnh của đối phương phức tạp…..
Khương Mạt ho một tiếng không dám tiếp lời.
Cô chính là dùng loại lý do “Thẩm Vân đi theo bố ruột” để giải thích với bố mẹ tại sao Thẩm Vân lại mất tích lâu như vậy.
Khi Khương Mạt lên năm hai, bắt đầu có người tham gia thi đấu thể thao điện tử chuyên nghiệp, chính năm nay, trong game Khương Mạt gặp