Thần Tiên Song Tuyệt

Pháp Lực Cực Cảnh


trước sau

Khí tức của hắn điên cuồng kéo lên, đến tận bây giờ nó đã không thể thu liễm nữa mà bạo phát mãnh liệt.

Hơi thở như long tức kinh khủng áp bức ra xung quanh khiến cả linh khí vặn vẹo lượn lờ.

Khí tức của hắn như một làn sóng dữ dội bùng nổ khuếch tán mà ra theo hình cầu, lần này còn đáng sợ hơn cả âm thanh oanh minh kia.

Đến cả cây cối cũng bị hất bây đi, mặt đất hơi xuất hiện vết rạn nứt, cỏ lá bay lên trời cao không biết dừng lại ở đâu.

Ầm!

Mặt nước hồ đập mạnh một cái, một cái vòng tròn thủy sóng nổ lên, thác nước băng liệt bị trì trệ đứt đoạn nhứ bị cắt thành hai mảnh nước.

Hà.....

Trường Tranh thở ra một ngụm trọc khí, lực lượng xung quanh thấn thể dần dần tán đi.

Để lộ ra một cái tiểu nam hài cỡ tám tuổi, thân hình cực kỳ cân đối cùng từng khối cơ bắp rắn chắc, khuôn mặt cùng diện mạo càng thêm phong thần tuấn lãng, cực kỳ tuấn tú.

Ánh mắt hờ hững chậm rãi mở ra, nhìn lấy hoàn cảnh xung quanh cũng không ngạc nhiên gì.

Cũng không có tiếc nuối vì hoàn cảnh mỹ lệ ưu đẹp nơi này bị tàn phá, hắn biết nó sẽ được tự động hồi phục lại cảnh quan như cũ sau một khoảng thời gian nhất định.

Chính thiên nhiên, sẽ lại lần nữa tái tạo nó, bởi vì nó, là động thiên phúc địa!

Bây giờ, hắn có thể nói là có chút hài lòng về thực lực hiện tại của bản thân, càng làm hắn vui vẻ là quá trình ngưng thực Pháp Lực nhanh hơn không ít so với dự kiến của hắn.

Hắn chỉ mất ba năm để áp súc Pháp Lực đến cực hạn của cực cảnh, hiện tại hắn tùy ý một quyền cũng có thể đấm nát cả tu sĩ tầng mười Nhục Thân Cảnh.

Cực Cảnh, chính là giới hạn của mỗi cảnh giới, mà hắn, chính là đạt đến cực hạn của cực cảnh!

Pháp Lực nếu đã đạt đến cấp độ này thì ắt không thể lại tinh tiến thêm, trừ khi là phá vỡ cực cảnh!

Đây cũng là mục đích tiếp theo của hắn, phá vỡ Pháp Lực Cực Cảnh, siêu việt giới hạn và hạn chế của thiên địa, phá bỏ gông cùm giềng xích của nó.

Nhưng để làm được điều này, có chút không đơn giản a.

Hắn biết rõ, muốn phá vỡ Pháp Lực Cực Cảnh, cực kỳ không dễ, hắn có thể chắc chắn rằng bế quan cả ngàn vạn năm cũng chẳng có tác dụng.


Mà phải chiến!

Hắn phải dùng tất cả Pháp Lực để chiến đấu một cách điên cuồng, để nó tiêu hao rồi lại phục hồi và ngược lại.

Thậm chí là hủy diệt đi Pháp Lực, để nó niết bàn trở lại, khi đó, Pháp Lực khẳng định rằng sẽ có tiến bộ vượt bậc!

Nghĩ liền làm, Trường Tranh vọt người lên bờ, sau đó lại dùng Pháp Lực ngưng tụ một bộ y phục vừa người.

Khí tức sau khi ổn định lại đã thu liễm hết tất cả, không cảm nhận ra được cái gì, giống như nuối phàm đồng dạng.

Hai loại Phong Lôi Pháp Lực truyền vào chân thuấn đi, tốc độ đặt mốc nhanh chưa từng có, nhanh chóng đi ra ngoài động thiên phúc địa, trở lại Song Tuyệt Sơn Mạch.

Những thứ kia, tạm thời cứ để ở đây cái đã.

Nơi này cực kỳ bảo mật và kín đáo, nên là có thể yên tâm được những thứ kia sẽ không mất đi, cứ cho bọn chúng phát triển một thời gian nữa vậy.

Hắn không biết là, sau khi hắn đi, một giọng nói lẩm bẩm thì thào cực nhỏ liền vang lên trong động thiên phúc địa:

- Đại ca, hắn là người được chọn sao?

.............

Ngoài động thiên phúc địa.

Trường Tranh vừa mới bước ra khỏi động thiên phúc địa khi đi qua mấy cái hang động nhỏ khác liền vươn vai.

Hít....

Hắn hít sâu một ngụm, gương mặt thư giãn sau ba năm miệt mài quên ăn mất ngủ tu luyện.

Ba năm không ăn uống khiến hắn có chút tưởng niệm mùi vị của thịt yêu thú a, thế là hắn liền quyết định đi giết vài con yêu thú nướng lên ăn thông qua Hỏa Diễm Pháp Lực.

Đi được vài bước thì hắn dừng lại, ngẩn đầu lên nhìn bầu trời có chút u ám, mây đen kéo tới không ngừng bao trùm cả khuôn viên cực kỳ rộng lớn, ánh mắt hắn không thể nhìn hết được.

Hắn như cảm nhận được làn sóng ba động gì gì đó ngoài xa kia, đột nhiên, hắn mặt hắn đại biến, trong lòng run lên.


- Không ổn!

Trường Tranh kinh hô một tiếng, nội tâm cực kỳ bất an cùng kinh hãi, hắn không hề do dự mà vận dụng tất cả thủ đoạn, nhanh chóng trốn vào lại trong động thiên phúc địa.

Nào là Hắc Ám Pháp Lực bao trùm toàn thân ẩn mình vào bóng tối, Đại Địa Pháp Lực bao bọc thân thể hòa mình vào đại địa trốn đi.

Kim Cang Pháp Lực khảm nạm lên thân thể gia cố khả tăng phòng ngự lên một mức độ kinh người.

Xuân Mộc Pháp Lực và Thủy Tuyền Pháp Lực vận chuyển toàn thân, sẵn sàng trị thương cho mọi tình trạng nguy kịch nhất.

Cuồng Phong Pháp Lực cùng Lôi Điện Pháp Lực bùng nổ đẩy người đi tăng cường tốc độ di chuyển, Quang Minh Pháp Lực cũng biến thân thể hắn
hóa thành luồng sáng trốn lui trốn lủi trong hang động phía sau.

Băng Hỏa hai loại Pháp Lực cũng được hắn sử dụng mà phát ra dung hòa tạo thành một làn chắn ngăn cách trước của hang.

Nói thì lâu thế thôi chứ diễn ra cực lực nhanh, chớp mắt thân thể hắn đã bốc hơi khỏi thiên địa, tiến vào trong mấy cái hang động kia.

ẦM!

Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa văng vọng mà ra, một làn sóng xung kích còn nhanh hơn cả vận tốc âm thanh điên cuồng bùng phát theo hình cầu.

Nó lướt qua cả khuôn viên ngàn dặm cương vực, những nơi đi qua làm cho không gian trên bầu trời phá toái băng liệt như mãnh giấy vụn yếu ớt, hóa thành vô số tấm thủy tinh nhỏ li ti vỡ nát rơi xuống mặt đất để lộ ra những khe hở không gian loạn lưu.

Dưới đại địa càng là cảnh tượng khiếp người, mặt đất lỡ loét, cây cối bị hất bay lên tận trời cao, tất cả đều bị thổi bay vào những vết nứt không gian bị phá toái kia, không còn sót lại cái gì.

Vừa tiến vào trong đó, chính là hoàn toàn bị không gian khí lưu nghiền ép, hóa thành cát bụi tiêu tán giữa thiên địa!

Từ trong đó cũng mãnh liệt tràn ra khí lưu không gian kinh khủng mà cực kỳ hỗn loạn cùng cuồng bạo như những trận bão lớn, đó được gọi là không gian loạn lưu.

Nó bất chấp tất cả mà hóa thành cơn bão lớn tàn phá mọi thứ xung quanh khiến cho cảnh tượng càng thêm tan hoang, vạn vật sụp đổ, sơn mạch bị băng liệt một mảnh lớn.

Thật không thể tưởng tượng được, rốt cuộc là ai lại có thể gây ra dư ba chấn động đáng sợ như vậy?

Tưởng chừng như mọi thứ đã kết thúc, nhưng không!

ẦM!


OANH!

ĐÙNG!

RẦM!

Hàng loạt âm thanh nổ tung cực đại khuếch tán trong Song Tuyệt Sơn Mạch, những dư ba âm động làm thiên địa rung động thất sắc, đại địa sơn hà nổ tung.

Cảnh tưởng so với lúc trước càng thêm khiếp người, có thể nói là hủy thiên diệt địa!

Âm thanh ba động vòng tròn kia xuất hiện đủ bốn phương tám hướng, có lúc ở chỗ này, có lúc ở chỗ kia, không cố định.

Nhưng những nơi nó càn quét đi qua thì tất cả lại trở thành bình địa không còn một cọng cỏ.

May mà toàn bộ yêu thú trong Song Tuyệt Sơn Mạch đã chạy khỏi địa bàn sơn mạch, nếu mà ở lại, e là không biết bao nhiêu yêu thú đã bỏ mạng dưới ba động đáng sợ này.

Những âm thanh ba động kia vang vọng không ngừng, mỗi lần lại làm cho thiên địa lu mờ ảm đạm, mây đen kéo đến càng nồng đậm, không gian như thể thủy tinh hóa thành từng khối từng khối rơi xuống mặt đất vỡ vụn.

Tại bên trong đó cũng khuếch ra một loại cương phong bão táp mang theo khí tức đáng sợ như không gian hỗn loạn luân chuyển, uy lực cực kỳ khiếp người.

Đó, không phải thứ gì khác mà là không gian loạn lưu!

Không gian loạn lưu chính là thứ đến từ ngoài vô tận tinh không xa xôi, nó thông qua các khe hở không gian do cường giả đại chiến tạo thành mà tiến vào bên trong các hành tinh.

Dĩ nhiên nó cũng có thể xuất hiện khi có vết nứt không gian xuất hiện nhưng không nhất thiết phải do cường giả chiến đấu tạo thành.

Nói chung chung thì bất kể là dùng thủ đoạn gì, chỉ cần có khe hở không gian là sẽ có không gian loạn lưu tràn ra.

Độ mạnh yếu của nó, còn tùy thuộc vào sức mạnh và thực lực của người đánh ra khe hở không gian, người đánh nát càng mạnh thì có không gian loạn lưu trào ra càng kinh khủng và ngược lại.

Không gian loạn lưu này cực kỳ khủng bố, đáng sợ đến khó tả, đủ chứng minh được điều gì không cần nói cũng biết.

Chắc chắn, tại Song Tuyệt Sơn Mạch diễn ra một cuộc đỉnh cao chi chiến!

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện