ngưng 1 hồi , anh ta lại nói tiếp : “ cho nên , 1 khi tôi còn chưa chết , ông vẫn còn cơ hội hy vọng có 1 ngày nào đó tôi sẽ thay đổi ý định . còn nếu tôi chết rồi , thì mọi hy vọng của thế giới của ông sẽ bị chấm dứt theo tôi , hiểu chưa nào ?”
Kadas nghe xong sửng người , sau đó hừ mạnh 1 tiếng , không nói thêm gì nữa .
Nhìn thấy Kadas không cãi lại , anh ta biết rằng mình đã đoán đúng , hí hí cười lớn , nhún vai nói : “ thôi , tôi đã lãng phí rất nhiều thời gian với ông rồi , giờ tôi phải đi đây , hy vọng ông sẽ làm tốt sứ mạng của mình , chào nhé ông bạn già ạ .”
nói xong , không thèm nhìn lấy khuôn mặt đang tỏ ra rất bực bội của Kadas nữa , quay người rời khỏi bãi đất trống .
Quay trở lại trước cổng công ty , suy nghĩ lại , với bộ quần áo rách nát như thế này đi làm là điều không thể, thôi thì xin nghỉ làm 1 ngày cũng chẳng sao . nên anh ta đã dứt khoát móc điện thoại di động ra gọi vào cho ông chủ quản của mình xin phép nghỉ làm 1 bữa . lấy lý do là bị bệnh hay nhà có việc gấp gì đó .
Sau khi gọi xong điện thoại , anh ta chạy vào bãi gửi xe ở gần công ty lấy xe để chạy về nhà . ông già giữ xe nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước vào với bộ dạng tơi tả , đã nhìn tới nỗi ngơ ngác cả người . bị ông già giữ xe dò hỏi , anh ta bịa chuyện là vừa bị giẫm vào đuôi chó , nên bị nó đuổi cắn rách hết cả quần áo . còn việc ông ta có tin hay không thì mặc kệ , tuyệt đối không thể nói cho ổng biết là vừa mới bị quái vật tấn công . cho dù mình có nói cũng chẳng ai thèm tin cả , ngược lại
còn tưởng mình bị điên nữa chứ ,ổng mà gọi điện kêu xe cấp cứu tới bắt mình đi khám đầu thì ***** .
Lấy xe xong Tiền Thế Kiệt chạy 1 mạch về tới nhà , trên đường về có vô số ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm vào anh ta , càng có vài tên lái xe vì nhìn bộ dạng tơi tả của anh ta tới nỗi sửng sốt , suýt chút nữa thì lạc tay lái đâm xe vào cột điện trên lề đường . cái gọi là tính tò mò hại chết người , là có ý nghĩa như thế đó .
Tiền Thế Kiệt bỏ mặc tất cả những ánh mắt tò mò của người khác đang hướng về mình , trên đường chạy xe , trong đầu anh ta không ngừng suy nghĩ tới những lời nói của Kadas . thú thật , anh ta cũng đã có chút động lòng .
Ngày thường anh ta thường đọc những bộ tiểu thuyết và chơi qua rất nhiều game thuộc thể loại phiêu lưu huyền ảo , cái gì mà phép thuật , kỵ sĩ , phù thuỷ hay quái vật gì đó đã gần như ăn sâu vào trí óc của anh ta . vô cùng ngưỡng mộ những nhân vật chính luôn tỏ ra khí chất bất phàm , tài năng đầy mình , tiêu diệt yêu quái để giải cứu thế giới , có vô số người đẹp phò tá trên hành trình của mình , quả thật là oai phong quá đi . trong đầu anh ta cũng thường có những suy nghĩ hoang tưởng rằng nếu như có 1 ngày nào đó mình có thể giống như những nhân vật chính đó thì hay biết mấy . cho nên khi những việc kỳ diệu huyền ảo như thế này tự nhiên xuất hiện và rơi vào đúng bản thân , không động lòng mới là chuyện lạ á .
động lòng thì có động lòng , nhưng nếu anh ta thật sự rơi vào những chuyện như thế này thì quả thật cũng có chút lo lắng , sợ hãi . suy nghĩ hoang tưởng trong đầu thì mình muốn suy nghĩ ra sao cũng được , nhưng nếu như bảo anh ta đích thân đâm đầu vào những vụ đánh nhau với quái vật , trở thành anh hùng giải cứu cả thế giới như thế này thì miễn đi . ai mà biết được sẽ xảy ra chuyện gì chứ ? suy nghĩ là 1 chuyện , sự thật lại là 1 chuyện , nếu không cẩn thận có thể bỏ mạng như chơi đấy . lúc đó đừng nói là trở thành anh hùng , e rằng trở thành cái xác khô thì đúng hơn .