quay sang nhìn vào Isbel mỉn cười nói : “ chú thấy bất ngờ thôi . ngày thường cháu chỉ thích hành động 1 mình , bỗng nhiên hôm nay lại dẫn 1 chàng trai tới bảo rằng là người giúp việc của cháu , nên ta cảm thấy có chút bất ngờ .”
bỗng nhiên , đôi mắt của người đàn ông trung niên quay tròn , lộ ra 1 ánh mắt trêu chọc , mỉn cười : “ a , ta hiểu rồi ! cậu nhóc này không phải là người giúp việc của cháu , mà là người yêu của cháu , đúng không nào ?”
Tiền Thế Kiệt và Isbel nghe xong , lập tức ngơ người , khuôn mặt dần dần đỏ hẳn lên . Isbel đã nhảy cẫng lên , vội vả xua tay lắc đầu nói : “ không ! không ! chú đừng có nói bậy nói bạ chứ !”
ngừơi đàn ông trung niên há há cười lớn : “ sao phản ứng dữ thế , bị ta nói trúng tim đen rồi phải không nè , haha , trông cả 2 cũng xứng đôi đấy chứ ! cháu cũng lớn rồi , có người yêu cũng chỉ là chuyện bình thường thôi , có gì đâu mà phải mắc cỡ không dám nhận chứ !”
Xứng đôi ??? Tiền Thế Kiệt có chút cười khóc không được , trong đầu thầm nghĩ : con nhỏ tham tiền này , ai mà dám yêu chứ ? nếu như bắt mình làm người yêu của ả , thà mình lên núi làm hoà thượng còn sướng hơn !
Isbel vừa
mang theo bộ mặt xấu hổ vừa không ngừng dùng tay đấm nhẹ vào vai của người đàn ông trung niên : “ còn nói nữa ? không thèm nói chuyện với chú luôn , ghét rồi !”
Người đàn ông trung niên mỉn cười nhẹ nhẹ đẩy Isbel ra , nói : “ thôi thôi , không giỡn nữa .” ngưng 1 hồi , lại nhìn vào Tiền Thế Kiệt , hỏi : “ ta tên là Pole , chủ nhân của tiệm cửa hàng vũ khí này , cậu là ….”
Tiền Thế Kiệt khẽ cúi đầu chào hỏi , nhẹ nhẹ nói : “ cháu tên là Tiền Thế Kiệt , chào chú .”
” Tiền Thế Kiệt … Tiền Thế Kiệt ….” Pole nhỏ nhỏ đọc nhẩm lại tên của anh ta , sau đó mỉn cười nói : “ 1 cái tên kỳ lạ qúa nhỉ ?”
Tiền Thế Kiệt chỉ mỉn cười không nói gì cả .
“ cậu không phải là người của thành phố này ?”
“ anh ta đến từ đế đô , đang định nhờ cháu đưa đi tới khu rừng băng phong.” ngừơi trả lời là Isbel .
nghe tới từ khu rừng băng phong , trong đôi mắt của Pole bỗng nhiên nhấp nháy 1 tia sáng sắc lạnh , miệng lẩm bẩm nói nhỏ : “ khu rừng băng phong ?”
sau đó lại nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt , hỏi : “ cậu định đi tới khu rừng băng phong ?”
Tiền Thế Kiệt khẽ ngật đầu, mỉn cười nói : “ vâng ạ !”
chỉ thấy trong đôi mắt của Pole nhấp nháy những ngôi sao nhỏ , quay lại nhìn vào Isbel , mang theo 1 bộ mặt như con sói nhìn thấy cô bé quàng khăn đỏ , cười nói : “ cái này ….. Isbel yêu dấu , khi nào tới khu rừng băng phong nhớ săn giúp ta vài con kim nhãn mãng xà nhé . ta đang cần 1 ít da và dịch độc của nó để luyện chế vũ khí . yên tâm , lần này ta sẽ trả giá cao cho .”