Cả người Lôi Tư Lạc như bị hóa đá sau cú tát của người nàng yêu thương nhất, Từ Khả Huyên cũng bởi vì quá kích động nên đã tát Lôi Tư Lạc nhưng sau đó lại thực hối hận, nhìn má Lôi Tư Lạc vẫn còn ửng đỏ Từ Khả Huyên bỗng chốc cảm thấy xót xa.
Nhưng mà Lôi Tư Lạc không trách Từ Khả Huyên, nàng xứng đáng nhận cú táy ấy thậm chí là nhiều hơn nữa, nhìn Từ Khả Huyên khóc tâm can Lôi Tư Lạc còn đau đớn gấp vạn lần. Chầm chậm tiến lại gần ôm lấy Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc chỉ muốn chuộc lại lỗi lầm mà mình đã gây ra cho chị ấy, Lôi Tư Lạc cắn môi ôm chặt lấy đối phương ở trong lòng, dùng hết sức lực của mình để xoa dịu nỗi đau mà mình đã gây ra.
Từ Khả Huyên ở trong lồng ngực của Lôi Tư Lạc gào khóc bao nhiêu đau thương của bảy năm qua đều theo dòng nước mắt trào ra. Cuối cùng sau khi cả hai đều bình tĩnh lại, Từ Khả Huyên lại cảm thấy chán ghét khi nhìn mặt Lôi Tư Lạc, thật sự cô cũng chẳng hiểu được nhưng hiện tại vẫn không thể tha thứ cho em ấy dễ dàng như vậy được, bảy năm thanh xuân của cô đâu dễ dàng.
" Từ lần sau đừng đến quán của chị nữa, em là khách hàng không được hoan nghênh tại đây" Một câu nói lạnh lùng như tên bắn thẳng vào tim Lôi Tư Lạc.
Bốn chữ "Không Được Hoan Nghênh" khiến khuôn miệng Lôi Tư Lạc cứng đơ, bộ mặt nhăn nhó khó hiểu:" Hể... Tại...tại sao????".
"Chị chán ghét em" Vẫn là bốn chữ nhưng lần này nó như cả ngàn mũi tên bắn xuyên trái tim của Lôi Tư Lạc.
Nói xong Từ Khả Huyên lau khuôn mặt đẫm nước mắt của mình rồi đi ra ngoài quán, chỉ thấy cả đám nhân viên đang xúm xít lại cùng nhau nhìn vào màn hình máy tính của quán.
Thì ra cậu nhân viên Bách Đằng kia đã nhớ ra từ rất lâu về trước chủ quán của cậu Từ Khả Huyên kiêm Streamer Tanmi vài năm về trước từng xuất hiện tin đồn yêu đồng giới, mà người kia không ai khác chính là nữ game thủ lừng danh lúc bấy giờ Wamkie.
Bách Đằng sau khi mở lại ảnh của nữ game thủ Wamkie lúc bấy giờ, cả đám nhân viên lúc ấy liền không khỏi bất ngờ, đúng là chị gái giàu có và nữ game thủ này rất giống nhau. Nhưng mà cũng thay đổi nhiều quá, từ phong cách đến cặp kính rồi thần thái... Tin đồn ngày ấy là thật sao?.
"Xem gì vậy?" Từ Khả Huyên đi đến cạnh đang định ngó vào xem đám nhân viên nhà mình xem gì thì Bách Đằng liền ngay lập tức gập chiếc laptop xuống.
Cả đám ngượng ngùng nhìn Từ Khả Huyên, sau đó mỗi đứa một việc mau chóng làm để không bị hỏi.
Lôi Tư Lạc đi ra sau, khuôn mặt vẫn rất điềm tĩnh, tính ngồi xuống một bàn nhỏ trong quán thì lại bị Từ Khả Huyên liếc nhìn.
"Quý khách, như tôi đã nói trước đó mong cô hiểu cho" Từ Khả Huyên lại gần Lôi Tư Lạc nói.
Lôi Tư Lạc không nói gì, chỉ mỉm cười, vẻ mặt không để lộ một chút suy tư:" Chị cho em biết lý do vì sao em lại không được hoan nghênh tại đây thì em sẽ rời đi, hay để em hỏi tất cả nhân viên quán xem".
Mấy người nhân viên lại một lần nữa túm tụm lại hóng hớt nhìn hai nữ nhân xinh đẹp đang đứng cạnh nhau thật là muốn người khác say mê mà.
" Mọi người, có ai không thích tôi đến đây thì nói cho tôi biết" Lôi Tư Lạc ngó ra hỏi đám nhân viên của quán.
Tất nhiên bọn họ lắc đầu, một khách hàng hào phóng như Lôi Tư Lạc chẳng có ai lại chán ghét nàng cả.
Nhận được câu trả lời thích đáng, Lôi Tư Lạc lại nhìn Từ Khả Huyên cười ranh mãnh:" Vậy bà chủ có thể cho tôi biết lý do được hay không?".
Nhìn sự điềm tĩnh đến lạnh lùng của Lôi Tư Lạc, Từ Khả Huyên rất bất ngờ, ngày trước cô rất dễ hiểu được Lôi Tư Lạc đang nghĩ gì nhưng mà bây giờ người trước mắt cô đây giống như một con người khác vậy thật khó để hình dung thời gian đã thay đổi một con người như thế nào.
Bỗng nhiên có một đám du côn rất hung hãn đi vào cửa tiệm, mọi người liền hướng sự chú ý của mình về một gã xăm trổ kín cả hai cánh tay.
Từ Khả Huyên nhăn mặt, tại sao bọn chúng lại đến vào giờ này hơn nữa hôm nay lại có Lôi Tư Lạc ở đây.
"Bà chủ, xin lỗi đã làm phiền giờ này nhưng mà với sự cứng đầu của cô thì bọn tôi không kiêng nể gì nữa đâu" gã du con đầu trọc xăm kín hai cánh tay vừa vào tiệm đã nói mấy câu hung hãn.
"Anh Mai, không phải chúng ta đã nói rõ rồi hay sao? Khu đất này chúng tôi nhất quyết không bán, tiệm của tôi làm ăn đang rất ổn định, bây