Bài hát kết thúc, trước khi hát bài thứ hai, Thẩm Thanh Nhiên cầm micro tán gẫu với mọi người.
Giọng của anh cực kỳ êm tai, róc rách trong trẻo giống như nước suối, lại dịu dàng như khí chất của anh.
Vừa mở miệng bên dưới dã thét chói tai, Thẩm Thanh Nhiên chỉ giao lưu với mọi người một chút, không lâu sau liền thấy Thời Phi cõng một cây đàn ghi ta cổ điển trên lưng quay lại.
Còn thuận tiện lấy cho Thẩm Thanh Nhiên một chai nước, quan tâm nói: "Uống nước đi.
"
Thẩm Thanh Nhiên tiếp nhận, trên mặt có chút mồ hôi, khóe miệng hơi mang theo ý cười, cầm lấy chai nước mở nắp ra uống.
Chất lỏng mát lạnh theo khoang miệng xuống yết hầu rồi xuống dạ dày, nhìn hầu kết lên xuống của anh, mấy cô gái theo đuổi idol bên dưới lại điên cuồng hò hét.
Cả đám giống như ngoài hét ra thì không nói được gì.
Uống non nửa chai nước, Thẩm Thanh Nhiên bỏ chai nước ra, rất nhanh liền có nhân viên công tác chạy lên sân khấu cầm chai nước đi.
"Anh trai uống nước quá đẹp trai, hầu kết kia ngon quá.
"
"Cậu quan tâm đường cong cổ làm gì, cậu phải quan tâm tới cái bình nước kia kìa, tôi hiện tại chỉ muốn làm ngụm nước trong miệng anh ấy thôi.
"
"Anh ơi, anh ném nửa chai nước nước còn lại xuống đây đi, bọn em uống giúp anh a a a a a a.
"
Tiếng hò hét bên dưới liên tục vang lên, con gái theo đuổi idol ngày nay đều rất điên cuồng, đủ kiểu lời tán tỉnh đều có thể nói ra.
Thẩm Thanh Nhiên cười ra tiếng, khóe miệng hơi nhếch, tâm trạng có vẻ rất tốt.
Giơ ngón tay đặt lên môi ra hiệu im lặng, hiện trường vốn đang tràn ngập tiếng hò hét lập tức trở nên yên tĩnh, Thẩm Thanh Nhiên cầm micro nói: "Mọi người ngoan, yên lặng một chút được không?"
Một từ ngoan quá mềm quá đáng yêu, khiến hiện trường buổi biểu diễn vừa yên tĩnh lại, lại lập tức trở nên dậy sóng.
"Anh ơi, anh đừng quyến rũ bọn em? Sức chống cự của bọn em rất kém.
"
"Chồng ơi, anh nói chuyện thì cứ nói, sao còn tán tỉnh như vậy.
"
"OMG, tôi cần bình oxi, ai tới ấn huyệt nhân trung giúp tôi với.
"
"Được được được, chồng bảo bọn em yên tĩnh, bọn em bảo đảm không nói lời nào.
"
Thẩm Thanh Nhiên bất đắc dĩ, lại lần nữa ra một dấu im lặng, nói: "Các bạn cứ kêu to như vậy, tôi không thể hát được rồi.
"
"Không sao, bọn em có thể đứng nhìn anh như này hai tiếng cũng được.
" Có một chị em lớn tiếng nói.
Thẩm Thanh Nhiên cười, nhất tiếu khuynh thành tái tiếu khuynh quốc.
Thời Phi cầm lấy micro đứng bên cạnh Thẩm Thanh Nhiên, nói đùa: "Tôi cảm thấy mình cũng không kém, các bạn chỉ nhìn một mình anh ấy suốt hai tiếng đồng hồ thôi à?"
Thời Phi còn nhéo nhéo mặt mình, nói: "Chẳng lẽ gương mặt này đã không còn lực hấp dẫn nữa sao? Nếu thật là vậy, để các bạn dời ánh mắt lên người tôi, tôi chỉ có thể lấy cái túi giấy chùm lên mặt Thẩm Thanh Nhiên thôi.
"
Hiện trường lại một trận tiếng hò reo sung sướng, nhẹ nhàng vui đùa qua đi, rất nhanh liền tới bài hát thứ hai.
Thời Phi và Thẩm Thanh Nhiên chuẩn bị song ca bài hát thứ hai, Thời Phi đã đeo cây đàn ghi ta cổ điển lên cổ.
Một cây đàn piano xuất hiện ở thang máy bên cạnh.
Rất nhiều Thanh mai kích động, trình độ piano của Thẩm Thanh Nhiên, Thanh mai lâu năm đều biết, nói là trình độ cấp 10 cũng không ngoa.
Đoạn dạo đầu êm dịu vang lên, các Thanh mai rất nhanh liền nghe ra đây là một bài hát kinh điển của Thẩm Thanh Nhiên《 Con kiến 》.
Tiếng ghi ta cổ điển và tiếng đàn piano của Thẩm Thanh Nhiên lồng ghép hoàn mỹ với nhau trong khúc dạo đầu.
Hai người phối hợp vô cùng ăn ý, đối với fan của Thời Phi mà nói, rất nhiều người chỉ biết Thời Phi có rất nhiều tài nghệ, đàn ghi ta là một trong nhưng tài nghệ của cậu, nhưng lại không biết mạnh tới mức nào.
Dù sao từ sau khi nổi tiếng, cũng chưa từng thấy cậu biểu diễn đàn ghi ta ở trước mặt công chúng.
Bài hát này chỉ cần trình độ ghi ta kém một chút thôi, rất dễ biến thành hiện trường tai nạn xe cộ.
Lúc này tất cả các Thanh mai đều nhìn thấy, những ngón tay của cậu dường như đang nhảy múa uyển chuyển trên cây đàn ghi ta, rất nhiều fan là cỏ đầu tường bắt đầu muốn đồng thời trở thành fan của Thời Phi.
Thời Phi và Thẩm Thanh Nhiên hợp tác vô cùng ăn ý, đánh đàn và hát với nhau hòa hợp tới mức không thể giải thích được.
Ánh đèn sân khấu chiếu lên hai người bọn họ, khiến cho ngũ quan của bọn họ trở nên mờ ảo không hiện thực, dường như những gì mà mọi người nhìn thấy đều chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước vậy.
Các bài hát của Thẩm Thanh Nhiên có phong cách đa dạng, nội hàm sâu sắc, rất nhiều bài hát người khác rất khó cover.
Sự tương phản của nửa đầu và nửa sau bài hát《Con kiến 》rất lớn, phong cách âm nhạc là đàn piano cổ điển và psychedelic rock.
Khúc nhạc dạo đầu linh hoạt kỳ ảo, Thẩm Thanh Nhiên vừa đàn piano vừa hát, trong giọng hát lộ ra cảm giác bất lực, dường như nhìn thấy một sinh vật nhỏ bé yếu ớt đang trôi nổi bập bềnh trên mặt biển.
Nửa đoạn sau nhịp trống dồn dập, các loại âm thanh được trộn lẫn với nhau, phía trước êm ả bao nhiêu thì phía sau lại sóng to gió lớn bấy nhiêu.
Sau khi nghe nửa đoạn sau bài hát này, ai cũng có thể nghe ra cảm xúc sụp đổ mạnh mẽ và mất khống chế trong bài hát.
Bài hát đi từ cực đoan này đến một cái cực đoan khác.
Càng khiến mọi người kinh ngạc là, bài hát khó thể hiện như vậy nhưng Thời Phi hoàn toàn có thể theo kịp mà không lỡ một nhịp nào.
Tuy nói hiện tại danh tiếng của Thời Phi không thấp, nhưng ở trong mắt công chúng, thành tựu ở phương diện âm nhạc, là hoàn toàn không thể sánh bằng Thẩm Thanh Nhiên.
Vốn cho rằng cùng lắm là miễn cưỡng theo kịp, nhưng xem ra lại có vẻ rất thành thạo.
Thực lực ca hát của cậu còn mạnh hơn so với trong tưởng tượng của mọi người, khi biểu diễn chung với Thẩm Thanh Nhiên trên sân khấu, khiến bài hát này được hiện ra một cách hoàn mỹ, hình thành cục diện ngang nhau, hai người bọn họ hoàn toàn là người sinh ra vì sân khấu.
Thậm chí một vài người học thanh nhạc từ nhỏ, có thể hơi hơi cảm giác được Thời Phi đang áp chế bản thân không cướp đi nổi bật của Thẩm Thanh Nhiên, chẳng lẽ năng lực sân khấu và ca hát của cậu còn mạnh hơn cả Thẩm Thanh Nhiên?
Người có suy nghĩ như này cũng chỉ chợt thoáng qua liền vứt bỏ, dù sao một bài hát như vậy rất khó so sánh, trước mắt Thời Phi còn chưa có tác phẩm tiêu biểu của riêng mình.
Đến khi bài hát kết thúc, lại quay trở về bình tĩnh, rồi lại khác với sự bình tĩnh ban đầu, đó là một loại giương cung mà không bắn, kết thúc buồn nhưng không ủy mị.
Đầu bài hát là trầm buồn, giữa bài là giải phóng, cuối bài lại trở về bình tĩnh cho đến khi kết thúc, hai người nhìn nhau cười, thực rõ ràng hai người hợp tác rất vui vẻ, hơn nữa cũng thoát ra khỏi nỗi buồn trong bài hát.
Mẹ ơi, đây là ánh mắt thần thánh gì vậy.
Ngoài việc thưởng thức vẻ đẹp của thần tượng nhà mình ra, mọi người lại bắt đầu trộm gặp CP của hai người.
Thời Phi cũng là một người có sắc đẹp thuộc hàng đỉnh cao, hai người đẹp trai ghép lại với nhau, luôn sẽ khiến người liên tưởng ra rất nhiều bong bóng màu hồng và đội hình xe 18+.
Bài hát thứ ba là một bài hát ballad, vô cùng nhẹ nhàng.
Ca khúc nhẹ nhàng khiến những fan CP vừa mới hình thành gặm tối tăm mặt mũi.
Đối với fan CP mà nói, liếc nhau tức là mang thai.
Thời Phi chỉ hát giúp 3 bài, khi cậu chuẩn bị xuống sân khấu, Thanh mai bên dưới còn thực luyến tiếc, hô to muốn bọn họ lại song ca một bài nữa.
Thẩm Thanh Nhiên giải vây: "Các bạn đây là định trèo tường ngay trước mặt tôi sao?"
Fan ở hàng ghế đầu hô to: "Không có không có, ai dám trèo tường đánh gãy chân.
"
Thẩm Thanh Nhiên một mình hát những bài tiếp theo,