”Ha ha, chuyện này
sớm muộn cũng tới, nhưng không ngờ ba mẹ cậu sớm định trước như vậy.”
San San sau khi nghe Lộ Lộ tường thuật lại, cô không khách khí đùa giỡn
Lộ Lộ một phen.
“Cậu đừng giỡn nữa, tớ đang buồn bực muốn chết
nè. Sự nghiệp còn chưa thành đã đính hôn, tớ còn chưa nổi tiếng cơ mà.”
Lộ Lộ bĩu môi, uống sạch coca trong ly.
“Đừng buồn, tớ nghĩ
chuyện này cũng có mặt tốt. Cậu sau khi đính hôn không phải đám phóng
viên không còn mai phục xung quanh, scandal cũng bớt đi hẳn.” Huyền
Trang thành thục nói, dựa vào kinh nghiệm của Mỹ Lan chị hai thì cô cũng biết ít nhiều.
Lộ Lộ ngẫm nghĩ một hồi lâu cũng cảm thấy có lý,
cô cũng không nghĩ nhiều cái gọi là tâm đầu ý hợp hay tình yêu sét đánh. Đã sống hơn 30 cái xuân xanh Lộ Lộ còn mơ màng gì tới chuyện yêu đương. Nếu lựa người không phù hợp thì ly hôn, đằng này đính hôn giao ước càng mỏng manh hơn.
Điều khiến Lộ Lộ băn khoăn là không biết nên mời ai tham dự, ngoài trừ đám bạn San San và Phú Hào.
“Lộ Lộ, cậu có tính mời anh họ tớ không? Anh họ cũng có ý với cậu lắm nha.” San San cười mà ám.
“Không, có chết cũng không.” Lộ Lộ đen mặt nói.
Sau khi nhiều chuyện xảy ra, quan hệ của Lộ Lộ với các nam chủ ngày càng
tệ, đặc biệt là Quan Thượng Phong và Mạc Quân Nguyệt. Đừng nói là tiệc
sinh nhật, ngay cả mời tới nhà hay công ty Lộ Lộ cũng không muốn dính
dáng tới.
Những kí ức liên quan tới bọn họ không có cái nào tốt đẹp.
Cảm nhận được tâm trạng của Lộ Lộ không ổn, San San cũng không nói nữa.
San San trong lòng thầm than, anh họ ơi, rốt cuộc anh đã gây tội nghiệt gì
khiến Lộ Lộ chán ghét như vậy? San San dù muốn giúp cũng đành bó tay.
“Vậy cậu tính mời ai? Cũng không nhất thiết ai mời liền trở thành ứng cử
viên cho vị trí tướng công của cậu đâu nha!” Huyền Trang cười gian xảo.
“Nói cũng đúng...” Lộ Lộ suy tư một hồi rồi nói tiếp “Trịnh Ngọc Bình, Trịnh Dật Hàn nè, chắc hai cậu không biết họ đâu, còn có Đặng Hiểu Văn, Bạo
Lăng Đằng, Lập Như, Tà Uyển Như,...”
Nói một hồi Lộ Lộ cảm thấy không đúng gì đó, không phải phần lớn đều có đầy đủ các nam chủ sao?
Lộ Lộ tự trấn an bản thân, chỉ là mời dự sinh nhật thôi mà.
Viết ghi nhớ lại trên điện thoại, Lộ Lộ mở nhóm chat kia. Tuy không có nhiều thời gian nhưng Lộ Lộ vẫn online thường xuyên, dù sao điện thoại lúc
nào cũng mang bên người Lộ Lộ mà.
Tôi là nữ phụ: Mọi người thứ
bảy tuần này rảnh không? Nếu ai gần thành phố B quận 1 thì tới dự sinh
nhật của mình, tiện thể gặp mặt nhau luôn.
Sakura450: Aha, ta ở quận 10, sao lại không tới chứ~~^0^
Mỳ ăn liền: Xa quá đi, ra trong nhóm toàn dân thành thị không, bất quá ta
có thể bắt tàu điện đi một chuyến, gửi địa chỉ và email giúp.
Đậu hủ chớ ăn: Ta nghèo lắm nha, chỉ tới ăn chực thui *cười vô tội
Miêu nữ biết yêu: Tính không đi mà thấy ai cũng hăng vậy sao bỏ lỡ được, chơi luôn.
Mỳ ăn liền: Nè nè, đã nói là phải đi đó, đừng có dự tính này nọ cuối cùng chẳng ai tới.
Lộ Lộ ngoài mong đợi, cứ tưởng đám bạn ảo này sẽ viện cớ không đi chứ, cô
cũng kì vọng Bạch mã hoàng tử sẽ đi, dù biết tên này đang sống ở nước
ngoài. Nhưng cô nghi ngờ quá, tên này có ở nước ngoài thật không hay chỉ bốc phét thôi?
Miêu nữ biết yêu: Nãy giờ nhân vật chính sao không lên tiếng ta? Bạch mã hoàng tử ngươi có đi sinh nhật bạn gái không kìa:-P
Sakura450: Phải
a, nhưng hình như Bạch mã hoàng tử ở bên nước ngoài mà, chẳng lẽ
thuê máy bay đi sang dự sinh nhật? Ta khinh a'””'
Bạch mã hoàng tử:...
Mỳ ăn liền: Chậc chậc, nghi ngờ quá!
Lộ Lộ không nhịn được nói đỡ cho Bạch mã hoàng tử.
Tôi là nữ phụ: Đừng có làm khó người khác vậy chứ, không được dịp này thì dịp khác.
Mỳ ăn liền: Phải rồi, ngươi là thấy sắc quên bạn nha.
Lộ Lộ bật cười, mặt còn chưa nhìn thấy thì sắc nỗi gì. Cô cảm thấy tổ chức sinh nhật cũng không phải ý tồi, đương nhiên không muốn làm tới mức như dạ hội hoàng gia, đơn giản một chút là được.
Bạch mã hoàng tử gửi tin nhắn riêng cho bạn.
Lộ Lộ hơi bất ngờ một chút, cũng bật lên xem thử, tim đập loạn...
[Tôi sẽ tới tặng quà sinh nhật]
Không biết là vui mừng hay phấn khích, Lộ Lộ thật muốn gặp mặt hắn. Không
biết hắn có nhận ra mình là người của công chúng không, vẻ mặt lúc đó sẽ thế nào. Lộ Lộ cười đến phát ngốc, cảm thấy mình thật trẻ con. Cô đã
bao nhiêu tuổi rồi mà còn hoài xuân như vậy.
Lấy trong hộc bàn
vài cuốn sách mà Bạch mã hoàng tử đã tặng cô trước đây, mặc dù không ham của nhưng cô rất tò mò không biết hắn sẽ tặng gì vào ngày sinh nhật.
Thật mong đợi...
--- ------ ------ -------
“Tới đây làm gì?”
“Anh thật quá đáng, người ta tới đây muốn báo tin mà.” San San bĩu môi
nghịch lọn tóc của mình, cực kì thất vọng nhìn Quan Thượng Phong.
“Báo tin?” Quan Thượng Phong nhíu mi, nếu là San San, ngoài chuyện về Lộ Lộ ra thì người em họ của hắn chẳng có giá trị gì.
“Trước tiên em cũng muốn hỏi chuyện này, rốt cuộc anh đã làm chuyện gì có lỗi
với Lộ Lộ khiến cô ấy ghét anh vậy hả?” San San cũng không vòng vo, hỏi
thẳng vào chủ đề chính. Lộ Lộ là người tùy ý, hòa đồng, nếu cô ấy thật
sự có danh sách đen cũng không đếm trên đầu ngón tay.
Quan Thượng Phong hơi khựng lại, vô thức nhớ tới những hồi ức cuồng nhiệt, nóng
bỏng kia, lại nhớ tới vẻ mặt tức giận, uất ức của Lộ Lộ hắn cười chua
xót. Trong lòng không muốn tổn thương tới cô nhưng không hiểu sao đối
mặt với Lộ Lộ hắn lại không bình tĩnh được, ngay cả hắn cũng không hiểu
nổi bản thân.
“Thế Lộ Lộ nói ghét anh sao?”
“Không có,
nhưng Lộ Lộ kiên quyết không chịu mời anh dự sinh nhật, em có thuyết
phục cô ấy cũng không đồng ý.” San San miệng há hốc nhìn Quan Thượng
Phong, từ trước tới giờ cô chưa từng nhìn thấy gương mặt phiền não của
Quan Thượng Phong, đừng nói tới lại vì chuyện tình cảm nam nữ này.
“Vậy sao...” Quan Thượng Phong buồn bã, cũng không muốn đối thoại tiếp với
San San, ánh mắt thủy chung nhìn ra cửa sổ suy nghĩ xa xăm.
Khoảng cách giữa hắn và Lộ Lộ ngày càng xa...