Thần Võ Chiến Vương

Chương 337: Thiên đạo chiến hạp


trước sau

Giang Thần nói Thiên Vũ Thần Y thấp kém như vậy làm cho các cao tầng Thiên Đạo môn ở đây đều rất là bất mãn.

Ánh mắt sắc bén rơi xuống người hắn, muốn nhìn một chút xem hắn có bản lĩnh gì mà dám nói mạnh miệng như thế.

Giang Thần không làm cho bọn họ thất vọng, cánh tay phải của hắn giơ lên, bàn tay hướng lên trên, theo năm ngón tay uốn lượn dùng sức, ánh sáng nhảy lên ở trong lòng bàn tay, rất nhanh một quả cầu đã hiện ra.

Sau khi quả cầu lớn bằng quả trứng gà, ánh sáng màu trắng óng ánh và hồ quang đã bao phủ toàn bộ cánh tay lại.

- Lực lượng sấm sét?

Tình cảnh này khiến cho người ta giật mình, lực phá hoại mạnh nhất trong phiến thiên địa này chính là sấm sét, không ngờ lại bị Giang Thần nắm giữ ở trong tay, làm cho mọi người nhìn qua đều cảm thấy hắn rất siêu phàm và thần thánh.

Chỉ có điều, tạm thời còn không nhìn ra có liên quan gì tới lồng khí hộ thể cả.

Giang Thần đột nhiên nắm tay, bóp nát quả cầu, trong khoảnh khắc, tia lửa điện như rắn, bao trùm lấy thân thể của hắn.

- Ta sẽ làm cho ngươi biết, cái gì mới gọi là lồng khí hộ thể phòng ngự tuyệt đối.

Sấm sét và lồng khí hộ thể kết hợp lại với nhau, hóa thành một kiện thần giáp bằng sấm sét.

Thân thể của Giang Thần bắn về phía trc, mang theo sấm sét, gió rít gào, hắn đã làm được bốn chữ nhanh như chớp giật chân chính.

- Trường hồng kiếm pháp: Nhất kiếm tam thức!

Giang Thần có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, lập tức đánh ra kiếm thức mạnh mẽ, ở ngoài kiếm cương lưỡi kiếm, còn có một tầng sấm sét.

Roẹt! Roẹt! Roẹt!

Ba kiếm nhanh như chớp giật ở trong thười gian không tới một giây dùng tốc độ và góc độ không tầm thường đánh ra, dễ dàng như ăn cháo xé rách Thiên Vũ Thần Y, lại còn chém lên trên giáp nhẹ trên người của Ninh Hạo Thiên, rất là nguy hiểm.

- Vô nhị thương quyết: Nộ Vấn thương thiên!

Ninh Hạo Thiên cũng bị dọa đến mức sắc mặt tái mét, vì đề phòng Giang Thần có hậu chiêu cho nên hắn cố nén thống khổ ra tay, một thanh ngân thương đột nhiên xuất hiện, đầu thương như rắn phóng về phía trước.

- Tám mạch cùng mở, phong lôi thụ mệnh!

- Bất hủ kiếm đạo, mở!

Giang Thần không lùi về phía sau như ước nguyện của hắn, kiếm như Thần Long, thế không thể đỡ, thân thể thon dài và trường kiếm trong tay phối hợp rất là hoàn mỹ.

Một kiếm đánh ra, không phải cánh tay vung lên mà là người và kiếm hợp lực chém ra.

Ánh kiếm, ánh kiếm, kiếm cương luân phiên biến hóa, khi ba thứ hòa vào làm một thể, Xích tiêu kiếm chẳng khác nào một thanh thần kiếm xuất thế.

Đạo thương mang như dải lụa bị chém nát, Ninh Hạo Thiên không ngừng bị bức lui, từng đạo từng đạo vết thương từ kiếm xuất hiện trên người hắn.

Thiên Vũ Thần Y, thùng rỗng kêu to.

- Vô nhị thương tuyết: Độc nhất vô nhị!

Ninh Hạo Thiên không để ý tới thương thế của mình mà, trường thương trong tay bay lượn, vạn ngàn thương mang tầng tầng lớp lớp, chẳng khác nào sóng biển liên miên không dứt đánh về phía Giang Thần.

Thế nhưng sau khi chạm được được vào bộ giáp bằng sấm sét của Giang Thần, trong nháy mắt thương mang đã biến mất không còn bóng dáng đâu nữa.

- Tại sao lại như vậy chứ?

Sự tự tin của Ninh Hạo Thiên sụp đổ, Giang Thần được sấm sét hộ thể, ngay cả một giọt nước cũng không tiến vào được, không phải là thứ mà bất kỳ thủ đoạn gì cũng có thể đả thương được đối phương.

- Lồng khí hộ thể của hắn phải trả giá bằng tiêu hao để đánh đổi, không thể kéo dài quá lâu, vừa chiến vừa lui!

Cũng còn may, âm thanh của một tên Thái Thượng trưởng lão vang lên ở trong lỗ tai của hắn, làm cho hắn cũng có thể yên tâm hơn một chút.

- Vô nhị thương quyết: Hồi mã vấn thiên!

Ninh Hạo Thiên dùng thương để phòng ngự, ngân thương đi khắp toàn thân từ trên xuống dưới, ngăn cản mũi kiếm điên cuồng của Giang Thần.

Quả nhiên không bao lâu sau, bộ giáp sấm sét trên người của Giang Thần đã từ từ biến mất.

Khi hắn muốn phản công, Giang Thần kéo dài khoảng cách, hắn cũng vui vẻ với tình huống này, hắn cũng nhân cơ hội điều tức.

- Khi thực chiến còn cần người khác nhắc nhở, một ngày nào đó ngươi động phòng hoa chúc, có phải cũng cần phụ mẫu ở bên cạnh chỉ cho ngươi nên dùng sức thế nào hay sao?

Giang Thần nói.

Ninh Hạo Thiên đang muốn khôi phục vừa nghe lời này, suýt chút nữa đã phun máu ba lần.

- Chết đi cho ta!

Ninh Hạo Thiên cũng không nghỉ ngơi nữa mà lực lượng Huyền Vũ được truyền vào bên trong ngân thương, bắn về phía Giang Thần.

Mà người của hắn cũng như mũi tên nhọn theo sát phía sau.

- Huyền Vũ thần quyền: Thiên chi thương thương!

- Sơn hải chưởng kinh: Long đằng thiên hạ!

Một tay quyền, một tay chưởng, quyền chưởng cùng công kích, đủ để làm cho huyền cương cứng rắn bị đánh thành một lỗ thủng to.

Giang Thần tránh thoát khỏi ngân thương, thân thể đang bị ngân thương làm ảnh hưởng, khiến cho hắn suýt chút nữa không ổn định lại được thân thể đúng lúc.

- Nhất kiếm vô cực!

- Vô thường nhất đao!

Tay trái của Giang Thần xuất kiếm, tay phải tự động nắm chặt vào vỏ hắc đao.

Đao chiêu và kiếm chiêu đồng thời được phát động, võ học hoàn toàn khác nhau, thế nhưng ở trong tay của hắn lại được thi triển vô cùng trôi chảy tự nhiên.

Một đao một kiếm, thế nhưng lại không tách rời, đao có sự ác liệt của kiếm, kiếm có sự bá đạo của đao.

Rất nhanh, ở trong ánh mắt của vô số người, quyền chưởng
và đao kiếm bắt đầu va chạm, phân cao thấp với nhau.

Tuyệt đại đa số người ở đây chưa từng thấy chiến đấu giống như vậy bao giờ.

Chưởng ấn, ánh quyền và lưỡi dao sắc bén chẳng khác nào thiên quân vạn mã giao chiến ở trên trời, cả không vực rộng lớn đã không đủ để cho hai người chiến đấu nữa.

Hai người Ninh Hạo Thiên và Giang Thần có qua có lại, mỗi người đều bị thương, nhưng mà càng chiến càng mạnh, mỗi lần giao chiến cũng càng nguy hiểm hơn nữa.

Mãi đến khi lồng khí hộ thể của hai người đều gần như sắp khôi phục thì lúc này mới tạm thời kết thúc giao chiến, đều lùi về phía sau.

Trên khuôn mặt của hai người tràn ngập mồ hôi, thở hồng hộc, máu trên người đang không ngừng chảy, không biết là máu của bản thân hay là của đối phương.

- Không ngờ lại có thể bức Ninh Hạo Thiên thành như vậy.

- Đáng sợ, cảnh giới của hắn mới là tầng hai, cuộc chiến này, thắng thua đã phân rồi.

- Nhưng sinh tử, còn chưa phân mà.

Cao tầng Thiên Đạo môn sôi nổi nghị luận, đều bị biểu hiện của Giang Thần làm cho chấn động.

Điểm quan trọng nhất chính là, không ngờ lôi điện chi lực trải qua thời gian khôi phục ngắn ngủi lại lần nữa xuất hiện, điều này đã nói rõ không phải là ngoại lực, mà là lực lượng của bản thân Giang Thần.

Nếu như bọn họ có thể nhìn thấy khí hải của Giang Thần thì sẽ phát hiện ra có một viên lôi hạch đang phát sáng.

- Ha ha ha, Giang Thần à Giang Thần, nhìn dáng vẻ của ngươi, dường như đã tới bước đường cùng rồi đúng không? Có điều ta biết, ngươi còn có một thức tuyệt kiếm, nhanh dùng đi, nếu không ngươi sẽ không có cơ hội nào nữa đâu.

Ninh Hạo Thiên đột nhiên cười to, vô cùng thoải mái, cũng có ý nghĩa hắn còn chưa tới tuyệt cảnh.

Tần suất thở dốc của hắn cũng không kịch liệt bằng Giang Thần.

Con mắt của Giang Thần hơi nheo lại, hiện tại vẫn chưa tới lúc sử dụng Sát na kiếm pháp.

- Lực lượng Huyền Vũ thực sự rất lợi hại, cùng lắm hắn chỉ khai phá được ba cái kỳ mạch, thế nhưng dựa vào lực lượng Huyền Vũ lại có thể chống lại tám mạch cùng mở như ta.

- Huyền Vũ Chân Công cũng giống như vậy, mười loại võ học cân sức ngang tài với kiếm pháp của ta, nếu không tầng bốn phổ thông đã sớm chết ở dưới kiếm của ta rồi.

- Càng quan trọng hơn chính là, rõ ràng hắn còn có lá bài tẩy, hơn nữa còn không chỉ có một cái.

Giang Thần thầm tính toán ở trong lòng, bề ngoài, hắn khá là tự đại khiêu khích nói:

- Người là Thông thiên cảnh tầng bốn mà cũng chỉ đến như thế mà thôi.

- Ta chỉ không muốn bại lộ thực lực chân thật của mình mà thôi, dù sao, ta còn muốn xung kích Thanh vân bảng, nhưng nếu như ngươi đã cố ý muốn chết, như vậy, ta sẽ để cho ngươi biết cái gì gọi là tuyệt vọng.

Ninh Hạo Thiên nói xong, một cái hộp dài gần như bằng hắn được lấy ra, lơ lửng giữa không trung.

- Thiên Đạo Chiến Hạp!

Người của Thiên Đạo môn cùng hít vào một hơi.

Đây là bảo vật trấn phái của Thiên Đạo môn, hơn nữa địa vị so với Thiên Vũ Thần Y còn cao hơn.

Nếu như Thiên Vũ Thần Y kia chỉ cần là người được trưởng lão đoàn tán thành thì sẽ có thể được truyền thụ thìThiên Đạo Chiến Hạp, nhất định phải lên làm chưởng giáo thì mới có thể thu được nó.

Đúng như Tô Tú Y đã tính toán, sau khi Ninh Hạo Thiên chính thức trở thành chưởng giáo của Thiên Đạo môn, Thiên Đạo Chiến Hạp cũng sẽ là vật tượng trưng của hắn.

Bên trong chiến hạp có vô số linh kiện vũ khí, có thể tổ hợp thành bất kỳ vũ khí nào trong nháy mắt, phù hợp hoàn mỹ với thập cường võ đạo trong Huyền Vũ Chân Công của Ninh Hạo Thiên.

Trên thực tế, Thiên Đạo Chiến Hạp chính là vì Huyền Vũ Chân Công mà sinh ra.

Nhưng trước đó Thiên Đạo môn nhận được Thiên Đạo Chiến Hạp, sau đó Ninh Hạo Thiên mới có được truyền thừa.

Cũng có ý nghĩa, Ninh Hạo Thiên có thể tìm được vị trí truyền thừa, kỳ thực chính là do Thiên Đạo môn sắp xếp.

- Thực sự là con ruột.

Giang Thần không khỏi thầm nghĩ trong lòng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện