*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Lăng Kỳ Tuyết có mười phần tự tin với thuốc bột của mình, nàng cũng vẫn thật cẩn thận không phát ra một chút tiếng động nào.
Sao Ma Linh Giác Trư có thể phát hiện ra nàng!
Lăng Kỳ Tuyết không tin Ma Linh Giác Trư nhìn là nàng, nhưng mà xuyên qua ánh mắt của nó là đã hiểu rõ ràng chính là ở phía nàng!
Hay là sau lưng nàng hoặc là xung quanh có cái gì đó hấp dẫn ánh mắt của nó?
Lăng Kỳ Tuyết quan sát trái phải một chút, không có gì.
Vừa nhìn phía sau!
Đã sợ đến mức thiếu chút nữa thì nàng ngã từ trên cây xuống!
Một con Thanh Xà to như thùng nước đang ở sau lưng nàng quanh quẩn trên cây to, lưỡi đỏ tươi co lại thè ra, phát ra tiếng xì xì, kỳ dị là trên đầu của nó có hai cái sừng cong dài, như hai vành cong lay động ở trên đỉnh đầu.
Song Cơ Thanh Xà!
Vận khí của nàng còn không phải là tốt bình thường, Thanh Xà và Ma Linh Giác Trư là kẻ thù trời sinh, chỉ cần gặp nhau, chính là một cuộc đại chiến, không chết không thôi!
Chỉ cần nàng không nhúc nhích, lực chú ý của Thanh Xà ở trên người Ma Linh Giác Trư, thì sẽ không chú ý đến nàng.
Song Cơ Thanh Xà khoa trương lắc mông, trườn xuống dưới.
Lăng Kỳ Tuyết rõ ràng cảm thấy Song Cơ Thanh Xà trườn ngang qua bên người nàng thì dừng lại một chút, giật mình một cái.
Bị phát hiện rồi sao? Là muốn quay đầu lại ăn sạch nàng sao!
Lăng Kỳ Tuyết nắm chặt phá kiếm, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!
Song Cơ Thanh Xà cũng ngừng một giây rồi trườn xuống, Ma Linh Giác
Trư phía dưới như ở châm chọc lá gan của Song Cơ Thanh Xà nhỏ bé, vẫn kêu rống lên, có vẻ rất không kiên nhẫn.
Song Cơ Thanh Xà đâu nào chịu được khiêu khích, tốc độ nhanh chóng trườn xuống, vừa đúng rơi xuống trên sống lưng của Ma Linh Giác Trư, há mồm muốn cắn sống lưng của Ma Linh Giác Trư, đuôi dài của Ma Linh Giác Trư vung lên trên sống lưng, quật ngã Song Cơ Thanh Xà, tiếp theo chân to giẫm lên.
Song Cơ Thanh Xà cũng không phải là ngồi không, linh hoạt né tránh công kích, cái đuôi chống lên trên mặt đất lên, bắn ra, bắn lên trên đầu của Ma Linh Giác Trư.
Ma Linh Giác Trư bị chọc giận, sừng trên đầu lập tức thả ra từng trận khí đen.
Khí đen có độc, nhưng Song Cơ Thanh Xà cũng là chuyên gia có danh dùng độc, hai sừng lập tức thả ra một loại độc tố màu đỏ, cố gắng lai trung hòa độc tố của Ma Linh Giác Trư.
Nhưng mà, bọn nó ai cũng không thể giải trừ độc tố của ai, ước chừng một phút đồng hồ, Song Cơ Thanh Xà "Ầm ——" một tiếng lăn xuống từ trên đầu Ma Linh Giác Trư.
Ma Linh Giác Trư trúng độc không ít, cuối cùng cơ thể cao lớn cũng ầm ầm sụp đổ.
Lăng Kỳ Tuyết trốn ở trên cây trợn mắt há mồm nhìn, như vậy cũng được à!
Bọn nó chết thế nào không quan trọng, quan trọng là bọn nó đều chết hết!
Cộng