*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Theo lời nói không ngừng của bà ta, một đội thị vệ võ trang đầy đủ tiến vào một loạt, tiếng bước chân lộc cộc nặng nề chấn động cả sàn nhà đại điện!
Những người ở chỗ gần Lăng Kỳ Tuyết tự động tránh ra, thị vệ bao vây Lăng Kỳ Tuyết lại.
Một đội thị vệ này cấp bậc cao nhất là Nguyên Vương đỉnh, thấp nhất cũng là Nguyên Vương sơ kỳ, xem ra hoàng hậu đã sớm có chuẩn bị!
Chỉ là, cho là như vậy thì có thể giết chết nàng sao, hoàng hậu cũng quá ngây thơ rồi.
Lăng Kỳ Tuyết ung dung từ trong Hỗn Độn Không Gian lấy ra một khối yêu bài, chính là trước khi nàng vào cung lấy từ chỗ của Đông Phương Linh Thiên, một khối yêu bài có thể chứng minh thân phận nàng là người của Thiên Hoa Cung.
Lục Sa vào cung làm việc nhiều lần, tin tưởng quốc chủ sẽ biết.
Lăng Kỳ Tuyết giơ yêu bài lên thật cao, lạnh lùng nói ra: "Đây cũng là thân phận của ta, quốc chủ vẫn cần ta hành lễ sao?"
Người của Thiên Hoa Cung!
Quốc chủ đứng vọt lên từ chủ vị, vội vàng giải thích, làm hòa nói: "Đây là một hiểu lầm, bổn quốc chủ làm sao dám muốn người của Thiên Hoa Cung hành lễ! Một chuyện hiểu lầm, tất cả mọi người miễn lễ ngồi xuống đi!"
Nhưng mà, không được hoàng hậu ra lệnh, thị vệ vây quanh Lăng Kỳ Tuyết cũng không rút lui, vì thế, quốc chủ lấy lòng gọi một tiếng: "Hoàng hậu......"
Lăng Kỳ Tuyết nghe thấy giọng nói mềm mại kia cả người nổi da gà, quốc chủ này lại kiêng kỵ hoàng hậu như vậy, không phải trong tay của ông ta có một phần ba binh quyền sao, về tình về lý kiêng kỵ phủ thừa tướng còn có thể tha thứ, nhưng cũng không
đến nỗi yếu đuối như vậy chứ!
Chỉ là đây đều là chuyện của hoàng thất, Lăng Kỳ Tuyết thu suy nghĩ lại, ngồi xuống.
Trong góc tầm thường trong đại điện, lòng Y Tình khẩn trương rốt cuộc cũng buông lỏng xuống, mới vừa rồi nàng còn tưởng Lăng Kỳ Tuyết sẽ bị bắt đi, cũng may nàng có yêu bài của Thiên Hoa Cung.
Trên mặt xẹt qua một vẻ buồn bã không rõ vẻ mặt, Thiên Hoa Cung đó là giấc mơ nàng không thể chạm!
Cuối cùng hoàng hậu vẫn rất nể mặt phất tay một cái, thu hồi thị vệ.
Tảng đá lớn trong lòng quốc chủ như rơi xuống, thầm than một hơi, nếu đắc tội với người của Thiên Hoa Cung, quốc chủ này ông cũng ngồi lâu rồi.
Liếc mắt nhìn hoàng hậu bên cạnh, đầu của ông lại đau, tối nay trở về làm sao giao phó với người của phủ thừa tướng!
Hoàng hậu cũng là rất bất mãn thậm chí oán hận trừng quốc chủ một cái, ngay sau đó phân phó yến hội bắt đầu.
Bữa tiệc không có gì khác biệt bữa tiệc bình thường, ăn uống, vui đùa một chút nhạc, gần đến trưa, Lăng Kỳ Tuyết cũng chơi sắp ngủ gà ngủ gật mới kết thúc bữa tiệc nhàm chán này, chính thức bắt đầu tỷ đấu giữa những người trẻ tuổi.
Mục đích cuối cùng của quốc yến hàng năm là vì hoàng thất chọn lựa nhân tài ưu tú, cho nên mỗi một năm trọng