Trên đường đi, Tần Thiên rất sốt ruột, hắn sợ sẽ bị trễ.
Bởi vì Lâm Tước lặng lẽ gửi tin nhắn báo cáo, Tô Tô và Liễu Như Ngọc quay xong.
Bây giờ đang chuẩn bị trở về.
Hắn không tự chủ được đạp chân ga, tốc độ xe tăng vọt hơn một trăm.
Lãnh Phong và tiểu đội Cô Lang, cùng với hai mươi tân binh mới chiêu mộ trong chiếc xe Jinbei, còn tưởng rằng phía trước có chiến đấu gì.
Đạp chân ga bám sát theo phía sau.
Cuối cùng đến cổng Long Viên.
Vệ sĩ phụ trách canh gác không nhận ra chiếc xe Toyota Land Cruiser này, đi lên ngăn cản nhưng nhìn thấy Tần Thiên thì vội vàng thả đi.
Tần Thiên hỏi: "Phu nhân đã trở lại chưa?”
"Báo cáo tiên sinh!"
“Xe của phu nhân vừa mới đi vào!”
Tần Thiên thở dài, lái xe vào.
Chiếc Land Rover từ từ dừng lại ở cửa biệt thự.
Tô Tô ngồi ở phía sau vẻ mặt mệt mỏi sắp ngủ thiếp đi.
"Tô tổng, về đến nhà rồi." Cho đến khi Lâm Tước nhắc nhở, Tô Tô mới có phản ứng.
Cô ngáp một cái, nói: "Lâm Tước, vất vả cho cô rồi, nghỉ ngơi sớm đi.”
"Ngày mai vẫn là một ngày bận rộn."
Cô mở cửa xuống xe, nhìn thấy xa xa có mấy chiếc xe xông tới, làm cô giật mình
Cho đến khi chiếc xe dừng lại trước mặt cô, Tần Thiên bước xuống, cô có hơi sững sờ: "Anh có mua xe mới sao?”
Tần Thiên thở dài, nói: "Vợ à em nghỉ ngơi chút đi, anh sẽ đi nấu ăn ngay lập tức.”
“Lãnh Phong!”
“Đây!”
“Mang cá lên cho phu nhân xem!”
“Vâng!”
Lãnh Phong cùng mấy người khiêng một cái thùng nước lớn, nở nụ cười đi tới.
"Lấy đâu ra nhiều cá như vậy?"
"Các người làm gì vậy?" Tô Tô thắc mắc.
Lãnh Phong cười nói: "Chị dâu, Thiên ca biết chị thích ăn cá, ngại cá nuôi không ngon cho nên đích thân dẫn chúng tôi đi câu cá bên bờ sông.”
Tô Tô há hốc miệng.
Nhìn thấy trên người đám người Tần Thiên và Lãnh Phong dính đầy bùn đất, cô ngạc nhiên nói: "Đừng nói là anh mang theo bọn họ đi câu cá cả ngày đấy nhé?””
"Các người không đi làm sao?"
Tần Thiên cười nói: "Làm cho vợ vui vẻ, chính là công việc của anh.”
"Xe mới mua để đi câu cá."
"Vợ ơi em nhìn xem anh câu được một cá mú lớn!"
"Chờ anh hấp cho em ăn."
Nói xong, hắn đưa tay vào trong thùng nước bắt con cá mú ra, con cá vùng vẩy văng nước lên mặt Tần Thiên.
Tô Tô thấy một người đàn ông như Tần Thiên đang cầm con cá, vẻ mặt giống như đứa trẻ làm chuyện tốt, đang mong chờ giáo viên khen ngợi.
Cô cảm thấy dở khóc dở cười, tuy nhiên trong lòng cũng cảm thấy rất ấm áp, ôn nhu nói: "Không ra thể thống gì cả!”
“Đi vào thôi!”
Nói xong, cô đi về phía biệt thự.
“Tuân lệnh!”
"Vợ ơi, em nghỉ ngơi chút đi, anh làm xong sẽ gọi em!”
Tần Thiên nói xong lại đưa tay ra, bắt thêm hai con cá chép, cá mú hấp, cá chép nấu canh.
"Lãnh Phong, còn lại giao cho cậu."
“Vâng!”
“Cảm ơn Thiên ca thưởng cá!”
“Các anh em, chúng ta dựng lò nướng cá thôi!” Lãnh Phong vui vẻ nói.
Tần Thiên vội vàng nói: "Anh em, cậu hiểu lầm rồi, tôi không có ý đó——"
Lãnh Phong vội vàng nói: "Tôi biết rồi.”
“Các anh em, cảm ơn chị dâu thưởng cá!”
Một đám người đồng thanh nói: "Cảm ơn chị dâu thưởng cá.”
Được một đám đàn ông gọi là chị dâu làm cho sắc mặt Tô Tô ửng đỏ.
Cô muốn nói cái gì đó, nhưng lại thấy Tần Thiên đá Lãnh Phong một cước, tức giận nói:
“Cút đi!”
"Ý tôi là thả mớ cá còn lại xuống hồ cho tôi."
"Thế thì sau này vợ tôi muốn ăn, tôi có thể câu được bất cứ lúc nào."
"Cá lớn sinh cá nhỏ, sau này chắc chắn không thiếu cá ăn."
Lãnh Phong há hốc miệng.
Tô Tô cười nói: "Được rồi.
Anh cứ để cho Lãnh Phong với mọi người ăn đi.”
“Cảm ơn chị dâu.”
“Chị dâu đối với chúng tôi là tốt nhất!” Lãnh Phong vội vàng nói.
Tần Thiên trừng mắt: "Nếu thiếu một con cá nào, ông đây nổi giận cho mấy người xem!”
“Muốn ăn thì tự đi mà câu!”
“Được rồi!” Lãnh Phong ủ rũ, anh ta cùng mấy đội viên khiêng thùng nước, đổ mấy chục con