Thần Vương Lệnh

Chương 765


trước sau

Chương 765

“Được, cảm ơn anh Tề!” Trịnh Cát ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh và uống hai ngụm whisky lớn.

Sau đó anh ta mới lấy lại bình tĩnh, kích động nói: “Lần này tôi có thể giúp anh Tề vượt qua cửa ải khó khăn nhưng sau khi sự việc kết thúc——”

Tề Xuân cười lạnh nói: “Chỉ cần thông tin của anh có thể thỏa mãn tôi, thù lão cũng nhất định sẽ khiến anh thỏa mãn.”

“Cảm ơn công tử!” Trịnh Cát nuốt khan, cuối cùng nói ra sự thật.

“Anh nói gì?”

“Vợ cũ của anh là giám đốc của tập đoàn Tô Ngọc?” Tề Xuân nghe xong liền sửng sốt.

Trịnh Cát gật đầu: “Đúng vậy!”

“Chỉ là bây giờ cô ta đã là vợ cũ của tôi, cô ta phản bội tôi và bỏ trốn cùng một thằng trai bao.”

“Tề công tử, lần này cô ta đến thành phố Trịnh với sứ mệnh điều tra Tô Vương Cao của anh.”

“Lần trước livestream của thiên hậu Liễu Như Ngọc đại diện cho Tô Ngọc Cao, tôi cũng đã xem. Có thể nói sản phẩm này hiện tại đã thực sự bùng nổ.”

“Tô Vương Cao của anh tận dụng cơn gió này, chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền!”

“Việc tốt như vậy sao có thể bị một con đàn bà thối hủy hoại chứ?”

“Vậy nên tôi đến nói với Tề công tử, hy vọng anh có thể đề phòng trước.”

“Nếu không có gì bất ngờ, ngày mai Cung Lệ nhất định sẽ dẫn người tới nhà máy của anh!”

“Chỉ vậy thôi sao?” Hoàng Oánh Oánh hừ lạnh một tiếng, nói: “Anh cho rằng ở thành phố Trịnh, một người phụ nữ nhỏ bé có thể

động đến tam công tử nhà họ Tề sao?”

“Thật quá ngây thơ!”

“Anh Xuân, em không thích người đàn ông này, ánh mắt anh ta không thành thật.”

“Bảo anh ta đi đi, chúng ta nghỉ ngơi sớm.”

Sau khi nghe được lời nói của Hoàng Oánh Oánh, Trịnh Cát sợ đến mức xanh mặt.

Anh ta vội vàng quỳ xuống và nói: “Tề công tử, tôi nói thật, tôi thực sự không có ý định khác!”

“Tôi thề, tôi tuyệt đối không có suy nghĩ gì về người phụ nữ của anh.”

Tề Xuân cười nói: “Đừng căng thẳng.”

“Đàn ông nhìn phụ nữ là điều đương nhiên.”

“Thành thật đi, anh có thích cô ấy không? Hay tôi để cô ấy làm bạn gái của anh nhé?”

“Anh đang nói vớ vẩn gì vậy!”

“Tề Xuân, anh coi em là loại người gì chứ!” Hoàng Oánh Oánh tức giận đang định rời đi.

Tề Xuân cười lớn, kéo cô ta vào lòng.

“Trịnh Cát, chuyện anh nói tôi đều đã biết rồi. Ừm, nó giúp ích rất nhiều cho tôi.”

“Anh yên tâm, tôi sẽ sắp xếp ổn thoả trước. Nếu sau này còn có chỗ nào cần dùng đến anh, tôi sẽ lại làm phiền anh rồi.”

Trịnh Cát vội vàng cảm ơn anh ta và nói: “Chuyện đó, còn thù lao thì sao?”

Tề Xuân khua tay nói: “Lão Mã, đi thuê cho anh ta một phòng, gọi người phục vụ.”

“Khi tôi giải quyết xong việc này, hãy đưa cho anh ta 10 vạn.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện