Lăng Thần mừng rỡ quay sang định chào hỏi thì một bà lão tầm 70 80 tuổi xuất hiện.Nhìn xong muốn nôn vậy trong lòng không ngừng cầu mong cái phước lành của dâm thần đó không phát huy hết tác dụng nếu không thì…..
Triệu Vô Cực thấy đối phương chỉ có một người thôi sắc mặt trở nên khinh thường hơn nữa đằng sau mình là một vị Phong Hào Đấu La trẻ tuổi nhất nên không có gì sợ hãi, tràn đầy tự tin.Từ đằng sau một thiếu nữ yểu điệu đi tới, sắc mặt hơi giận dữ gằn giọng nói
“Rốt cuộc là ai đã giết Phong Vĩ Kê Quan Xà của ta.”
“Là Triệu lão sư ấy.Không liên quan tới ta.”
Hắn chỉ tay về phía Triệu Vô Cực lạnh lùng nói.Triệu Vô Cực nghe xong trên đầu vô số dấu chấm hỏi, không biết chuyện gì đang xảy ra.Bà lão kia khí thế hùng hồn cầm quyền trượng của mình gõ xuống đất lạnh lùng nói
“Hồn hoàn này các ngươi không được hấp thụ.”
“Này tại sao Tư Tạp không thể hấp thu.Bà dựa vào cái gì chứ?”
Đới Mộc Bạch tức giận nói.Cả đám rất nghi hoặc Phong Vĩ Kê Quan Xà là do Lăng Thần giết chết bây giờ lại ngăn cản người khác không được phép hấp thụ nó.Xà Bà nghiêm túc nói
“Dựa vào ta là người đánh nó bị thương.”
“Đúng vậy nó chắc chắn bị thương cố gắng chạy trốn.Cuối cùng thì đến gặp bọn ta.”
Lăng Thần trầm ngâm suy nghĩ nói.Xà Bà nhìn thiếu niên trước mắt này biết điều như vậy liền nhếch miệng nói
“Đã biết điều như vậy thì hãy nhường nó cho bọn ta đi.”
Lăng Thần: “E rằng không được.Con Phong Vĩ Kê Quan Xà là do bọn ta giết nó trước.Nếu như bọn ta không ở đây các ngươi cũng không thể nào giết được nó.”
Xà Bà: “Ngươi…..”
Cả hai đối chọi gay gắt không ai nhường ai.Áo Tư Lạp lo lắng chạy ra không muốn vì mình mà dẫn đến xung đột với người khác liền chạy ra nói
“Hay là chúng ta làm theo cách hồn sư đi.Mỗi người chiến đấu ai thắng thì Phong Kê Vĩ Quan Xà là của người đó.”
Xà Bà: “Được ta đồng ý cách làm này.”
Lăng Thần: “Được thôi nếu đã như vậy…..Triệu lão sư lên đi.”
Triệu Vô Cực: ???
Đới Mộc Bạch bọn họ cố gắng nhịn cười khi thấy hắn giao trách nhiệm này cho Triệu sư phụ nhanh như vậy.Triệu Vô Cực nghe xong hoảng hốt nói
“Lăng Thần rốt cuộc ngươi muốn làm gì.”
Hắn đang tìm cách để biện lý do cho chính mình.Một lúc sau, hắn chao đảo về phía Tiểu Vũ, mệt mỏi nói
“Nãy ta mới chiến đấu xong.Giờ tới lượt ngươi đi chứ, là Hồn Thánh chứ có phải Đại Hồn Sư như ta đâu.”
Ngươi mà là Đại Hồn Sư á.Có quỷ mới tin.
Cả đám nhìn với ánh mắt kinh hãi.Lăng Thần xem biểu hiện của mỗi người liền gãi dầu.Đúng lúc này Mạnh Y Nhiên bước ra hừ lạnh nhếch mép cười nói
"Bà ngoại để ta khiêu chiến với tên này."
"Được thôi cháu đi ra đấu với hắn đi."
Xà Bà mỉm cười dịu dàng nói.Hắn hơi nghi hoặc trong đầu thầm nghĩ tại sao mình lại đi tính toán với người yếu hơn mình chứ nhưng mỹ nữ đã dâng tới miệng rồi còn ngại gì nữa chuẩn bị tư thế chiến đấu nói
"Không cần giới thiệu chiến đấu luôn đi."
"Hừ đừng có xem thường ta."
Nàng lao đến cầm cây gậy trong tay hướng về phía hắn gõ.Hắn nhẹ nhàng tránh thoát mọi đòn tấn công của nàng.Xà Bà một bên quan sát cuộc chiến giữa hai người kinh ngạc
"Nhanh quá.Nhiên nhi không có cơ hội đánh được hắn."
"Tại sao ta không đánh trúng hắn."
Mạnh Y Nhiên tức giận thầm nghĩ.Mặc dù nhìn nam nhân này cũng khá đẹp, trong lòng có chút không nỡ đánh.Nhưng bây giờ lại không đánh trúng đối phương.Lăng Thần né tránh nó mà không cần sử dụng đến bản năng vô cực, tốc độ hiện giờ đã vượt xa trong lúc sử dụng bản năng vô cực rồi.Nếu như kết hợp với bản năng vô cực thì sức mạnh không phải sẽ vượt trội hơn sao.
Nàng giận dữ đâm cây quyền trượng về phía đối phương.Hắn nhếch miệng cũng đưa tay cầm lấy nó không ngừng truyền hồn lực để cùng so tài với nàng.15 phút trôi qua, cả hai vẫn không phân được thắng bại.Xà Bà lắc đầu nói
"Triệu Vô Cực xem ra hai ta phải ra tay thôi."
"Không cần đâu một mình ta là được rồi.”
Lăng Thần bình tĩnh nói cũng quá lâu rồi nên kết thúc mọi chuyện ở đây thôi.Từ từ đưa chân phải của mình lên đá