Lăng Thần nhìn hồn thú nơi đây đã phấn chấn lại tinh thần vô cùng hài lòng.Cổ Nguyệt Na thấy hắn và Tiểu Vũ hình như quan hệ rất thân thiết liền bình tĩnh nói
“Từ nay trở đi Thái Thản Cự Viên và Thiên Thanh Ngưu Mãng được phép tiến vào trong Sinh Mệnh Chi Hồ tu luyện.”
Không một ai lên tiếng phản đối.Hắn cảm thấy vừa rồi không khống chế được sinh mệnh lực nên lỡ truyền cho tất cả mọi người ở đây có chút hơi mệt, đôi mắt dần dần thấm mệt đi lẩm bẩm nói
“Lần sau phải khống chế tốt hơn mới được…..”
Hắn nhìn Đế Thiên rất muốn xem thực lực cỷa từng người một, ánh mắt lạnh lùng nói
"Đế Thiên đúng không ? Đến giao đấu một chút với ta xem."
"Đại----đại nhân ta làm sao có thể đấu lại ngài."
Đế Thiên xấu hổ nói thầm nghĩ không biết hắn có đang tính toán với chính mình không nữa.Lăng Thần nghe xong nghi hoặc dùng thiên nhãn để đọc trộm suy nghĩ liền biết được hắn đang hiểu lầm bình tĩnh nói
"Ta chỉ muốn xem thực lực của ngươi đến đâu thôi.Để ta xem các ngươi mạnh cỡ nào."
"Nhưng-----nhưng mà......"
Đế Thiên vẫn từ chối hắn khẽ nhìn sang Cổ Nguyệt Na thấy nàng nhẹ gật đầu thầm cảm thán.Hắn cúi người chào hỏi chút
"Vậy nhờ ngài."
"Ừ."
Hắn khẽ cười gật đầu nói không triệu hồi võ hồn của mình ra, chỉ dùng Tân Taekwondo của mình để tấn công.Đế Thiên không dám khinh thường, lập tức lao nhanh về phía hắn giơ lên móng vuốt sắc bén của mình hét to một tiếng
"Long Thần trảo."
Hắn đưa chân của mình hướng về cánh tay của đối phương gạt xuống một bên.Đế Thiên ngạc nhiên khi thấy đòn tấn công của mình lại bị phá giải nhanh đến vậy định lui lại về phía sau.Hắn nhếch miệng cười lẩm bẩm nói
"Tâm Taekwondo Tam thức."
Bộp bộp bộp.
Lăng Thần đá ba cú vào trong mặt Đế Thiên.Hắn không thể nào chịu được nữa liền đầu hàng ngay lập tức khẩn cầu đối phương
"Đại nhân tha ta-----Đừng đánh vào mặt ta."
Hắn có chút sửng sốt từ trong hồ lô của mình lấy ra quả đào khuôn mặt vô cùng thất vọng nói
"Được rồi cho ngươi thần quả.Coi như là quà tạ lỗi của ta."
Đế Thiên hai tay nhận lấy thần quả của hắn hơi nghi hoặc.Có một điều chắc chắn rằng là quả đào này không phải tầm thường, trên đó có một nguồn sức mạnh không tưởng.Lăng Thần trong người cảm thấy hơi mệt mỏi do vừa rồi không kìm chế được sinh mệnh lực của mình lúc nãy bình tĩnh nhìn sang Cổ Nguyệt Na lạnh lùng hỏi
“Giờ ngươi nói đi Nguyệt Na.Rốt cuộc ngươi tìm kiếm ta có chuyện gì ?”
“Xin đại nhân hãy ra tay tương trợ giúp chúng thần đi.”
Cổ Nguyệt Na không còn là vẻ mặt đầy sự kiêu ngạo nữa mà thay vào đó là nghiêm túc.Hắn khó chịu bình tĩnh nói
“Không cần vòng vo với ta.Cứ việc nói ra đi nếu có thể thì ta sẽ giúp các ngươi.”
Cổ Nguyệt Na: “Xin ngài hãy chỉ huy đối phó với nhân loại đi.”
“Tại sao.”
Lăng Thần lườm nàng một chút thanh âm lạnh lẽo nói.Nàng run sợ nhưng vì tương lai của hồn thú tiếp tục nói
“Nhân loại hiện nay luôn săn bắt hồn thú chúng thần để tu luyện.Chúng thần không thể chịu nổi cảnh tượng này tiếp tục xảy ra nữa thưa ngài.”
Hắn nghe xong trầm ngâm.Đông nhi, Thanh nhi và cả Vinh nhi nữa các nàng đều là lão bà của hắn, làm sao có thể phản bội lại các nàng ấy được dù hắn có độc ác thì cũng không đến mức tuyệt tình như vậy lập tức quay lưng tiến tới bên cạnh Tiểu Vũ bình tĩnh nói
“Ta không muốn nhúng tay vào chuyện của ngươi.Hơn nữa ta cũng có lão bà nhân loại của ta ở đó nữa.”
“Ngài không quan tâm đến số phận của hồn thú chúng thần sao.”
Cổ Nguyệt Na van xin khẩn cầu hắn.Mỗi ngày đều nhìn tộc nhân của mình bị nhân loại sát hại một cách vô lý chỉ vì để tu luyện.Ích kỷ, độc ác, tàn bạo, ….Hắn rất muốn giúp nàng nhưng không phải theo cách này nói
“Chuyện của các ngươi ta không quan tâm.Ta cũng không phải người của thế giới này.”
“Ý ngài là sao.”
Đế Thiên nghi hoặc hỏi.Lăng Thần nhếch miệng cười mỉa mai nói
“Ta là thần của thế giới khác.Không phải yêu thú ở