Ngô Nguyên Lượng cũng mở miệng, đón lấy ánh mắt của Diệp Thiếu Xuyên, lạnh lùng nói: “Cá cược thì cá cược, nhưng nếu xảy ra vấn đề, nói ví dụ như nếu trong vòng một tháng bệnh nhân gặp phải vấn đề trong quá trình điều trị của cậu, vậy thì xem như là trách nhiệm của cậu.
”
“Cái gì?”
Chu Vi vừa nghe xong, sắc mặt đột nhiên thay đổi, lời này của Ngô Nguyên Lượng quá nghiêm trọng rồi, một khi trong thời gian điều trị của Diệp Thiếu Xuyên, bệnh nhân xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì Diệp Thiếu
Xuyên phải chịu trách nhiệm sao?
Nếu bệnh nhân nan y xảy ra chuyện, còn có thể xảy ra chuyện gì nữa, đương nhiên là chết rồi, chết thì Diệp Thiếu Xuyên phải chịu trách nhiệm, chịu trách nhiệm, lẽ nào người đã chết thì phải tính lên đầu anh sao?
“Không thể, chuyện này tuyệt đối không được, Ngô giáo sư, yêu cầu này cũng quá quá đáng ròi, nếu để ông điều trị trước thì như thế nào?” Chu Vi vô cùng tức giận nói với Ngô Nguyên Lượng.
“Tại sao lại không thể, bệnh nhân là cậu ta chọn, lẽ nào đến trách nhiệm này cậu ta cũng không dám gánh
vác?” Ngô Nguyên Lượng liên tục cười nhạt hỏi.
Câu này có chút ý đò, anh không dám gánh vác trách nhiệm, há không phải nói rằng anh không có lòng tin, không có lòng tin vậy thì đừng đồng ý, không có lòng tin thì đừng cá cược với tôi.
Những người có mặt trong nháy mắt đã hiểu được tâm tư của Ngô Nguyên Lượng, lời nói mờ ám rất thâm hiểm, những lời này của Ngô Nguyên Lượng, có thể coi là ép Diệp Thiếu Xuyên vào chân tường.
“Thiếu Xuyên, cậu đừng đồng ý với ông ta.
” Đối với sự nham hiểm của
Ngô Nguyên Lượng, Lữ Thanh Tuyết cũng vô cùng phẩn nộ, vì sự rằng Diệp Thiếu Xuyên sẽ bị ông ta kích động, đầu óc không được bình tĩnh lại đồng ý, vội vàng nói.
Trước sự quan tâm của Lữ Thanh Tuyết và Chu Vi, trong lòng Diệp Thiếu Xuyên đương nhiên rất