“Sao thế, không thấy Trương thiếu đang bận sao?” Trương Tiểu Cường còn chưa lên tiếng, một người đàn ông gầy gò, khuôn mặt cực kỳ hung tợn hét gầm lên.
sắc mặt của người đi vào thay đổi, vội vàng nói: “Anh Đạo, không phải, Triệu Xuân bọn họ xảy ra chuyện rồi.
”
“Triệu Xuân?”
Mạt chược trong tay Trương Tiểu Cường rơi xuống, lông mày cau lại, ngẩng đầu lên hỏi: “Xảy ra chuyện gì, chuyện nhỏ này cũng không thể xử lý được, hắn ta còn làm được cái quái gì?”
“Kỹ năng lái xe của Triệu Xuân chúng ta đều biết mà, chẳng qua chỉ là tên tiểu tử, hắn ta cũng không xử lý được sao? Còn Hồ Lưu đâu, cậu ta không phải cũng đi sao?” Người đàn ông được gọi là anh Đạo sắc mặt cũng có chút khó coi, hỏi.
“Trương thiếu, anh Đạo, chúng tôi luôn giữ liên lạc với Triệu Xuân, bên đó nói là người phụ nữ lái chiếc Land Rover đó kỹ năng cũng rất giỏi, trong khu đô thị bọn họ không đuổi kịp, sau đó đi đến vùng ngoại ô, khi thấy sắp đuổi kịp rồi, thì lại có rất nhiều cảnh sát đến, bây giờ e là bọn họ không có cách nào thể trốn thoát.
”
‘Cảnh sát, sao lại có cảnh sát? Tôi đã chào
hỏi hết rồi, những người trong đội cảnh sát giao thông Ngọc Hà không cho tôi mặt mũi sao? Triệu Xuân bọn họ đến khu nào, không phải khu Ngọc Hà sao?” Ngồi bên trái Trương Tiểu Cường là một người đàn ông hơn hai mươi tuổi, nhã nhặn lịch sự, nhưng lời nói ra lại cực kỳ thô lỗ: “Mẹ nó, đến mặt mũi của Lỗ Long tao cũng không cho, mấy tên trong đội cảnh sát giao thông đó đã ăn gan hùm mật gấu rồi, lão tử đây sẽ gọi điện.
”
“Long thiếu, bọn họ đi tới khu Kinh Khai.
”
“Khu Kinh Khai? Tao quen với Cát Đại Vận bên khu đó, chỉ cần một cuộc điện thoại thôi, các người cứ đợi đi.
” Lỗ Long thờ ơ vẫy tay, cầm điện thoại trên bàn lên, trong miệng vẫn đang nói: “Mấy anh em, không có gì nghiêm trọng đâu, đến đây, tiếp tục đánh mạt chược, cảnh sát bên đó tao có quen, không