Diệp Thiếu Xuyên vội vàng nhận lấy, mặc dù lúc trước Lữ Thanh Tuyết đã nói không ít lần sẽ mua điện thoại cho anh, nhưng anh cũng không để trong lòng lắm, nhưng bây giờ nhìn thấy điện thoại rồi, trong lòng anh lại thấy cảm động không nói nên lời.
Quả thực Lữ Thanh Tuyết không có nhiều tiền, người khác không biết, nhưng Diệp
Thiếu Xuyên anh lại biết rất rõ, phòng khám kinh doanh không tốt, vậy mà cô vẫn bỏ tiền ra mua điện thoại cho anh, còn nạp cả thẻ điện thoại nữa, sự quan tâm này thực sự là cả đời Diệp Thiếu Xuyên đây lần đầu tiên được nếm qua, không hề giống với sự yêu thương bảo vệ của sư phụ.
“Chị Lữ, tôi…”
Nhìn hộp điện thoại được đỏng gói tinh tế, trong lòng Diệp Thiếu Xuyên rất cảm động, ngây ngốc nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Lữ Thanh Tuyết, chỉ hận không thể khắc sâu vào trong tim.
“Nhìn tôi chằm chằm như vậy làm gì, cầm lấy đi, bây giờ cũng không còn sớm nữa, nếu cậu không muốn về phòng khám thì cứ ở lại đây một đêm, sofa cho cậu.
” Lữ Thanh Tuyết mỉm cười, trong mắt Diệp Thiếu Xuyên, dường như nụ cười ấy thắp sáng cả thế giới, cả giọng nói của cô cũng vô cùng ấm áp ân cần.
“Không sao, tôi về phòng khám thôi, không làm phiền chị và Tiểu Y nghỉ ngơi nữa.
”
Mặc dù Diệp Thiếu Xuyên rất muốn ở lại, nhưng anh cũng biết rõ buổi tối còn phải tu
luyện, nếu để Lữ Thanh Tuyết bắt gặp, sự là không biết phải giải thích với cô thế nào.
“Vậy được, trời tối rồi, đi đường cẩn thận.
”
Tiễn Diệp Thiếu Xuyên ra ngoài, Lữ Thanh Tuyết dặn dò.
“Yên tâm.
”
Diệp Thiếu Xuyên quay người rời đi, nhưng vừa đi được hai bước thì bỗng nhiên dừng lại, lúc Lữ Thanh Tuyết đang định đóng cửa, anh quay người lại nói: “Chị Lữ, cảm ơn chị.
”
“Cái gì?”
Lữ Thanh Tuyết sững người, chưa kịp lấy lại phản ứng thì đã thấy Diệp Thiếu Xuyên đi vào hành