"Chuyện này...!Chuyện này thì không cần! Ha ha...!Tôi mới ăn cơm ở nhà Triệu Bưu xong."
Lâm Trác Úy không nể mặt mũi chút nào nói, mỹ nữ người ta chủ động hẹn anh đi ăn cơm mà ăn không bị lay động chút nào.
Hít sâu một hơi, Trần Nhược Liễu lại một lần nữa nén lửa giận, tiếp tục hỏi: "Vậy...!mời anh uống trà có được không?"
"Không muốn uống!"
"Mời anh xem phim?"
"Không muốn xem!"
"..."
Trần Nhược Liễu không nhịn được nữa, hô to bên kia điện thoại: "Ông nội! Ông nhìn tên nhóc thối này đi, cháu đã khép nép xin lỗi mà anh ta còn được voi đòi tiên, cháu thật là muốn tát cho anh ta mấy cái mà!"
Kết quả...!
Trần Biển Thước ở đầu dây bên kia đang nghe lén cảm thấy cực kì xấu hổ!
Nha đầu thối này, trước đó lúc thi đấu cùng Hàn y đã lừa ông ta một lần, giờ còn làm lộ việc ông ta nghe lén nữa.
Đúng là xấu hổ muốn chết!
Ông ta chỉ có thể nhận lấy điện thoại, khách khí nói: "Chuyện đó...!Trác Úy à, Nhược Liễu hôm qua thấy cậu thể hiện y thuật nên muốn cùng cậu nghiên cứu thảo luận một chút, cậu nể mặt tôi đi!"
Lâm Trác Úy đau đầu.
Mặt mũi của người khác có thể không cho nhưng mặt mũi Trần Biển Thước lại khác.
Dù sao tại Trung tâm y học cổ truyền quốc gia, người luôn bảo bọc Lâm Trác Úy là ông ta.
Nếu không dựa vào tính cách này của anh thì đã sớm bị đuổi đến mười lần cũng nên.
Nghĩ đi nghĩ lại, Lâm Trác Úy chỉ có thể đồng ý.
"Được! Đúng lúc ăn no, đi uống trà cũng không tệ.
Chúng ta hẹn nhau ở đâu?"
"Quán trà Mậu đi!"
"Được!"
Sau khi có địa chỉ gặp mặt, Lâm Trác Úy liền nhanh chóng đi đến quán trà Mậu.
Anh nhảy xuống xe ba bánh, tìm vị trí để ngồi.
Một nữ nhân viên phục vụ đi đến hỏi Lâm Trác Úy muốn uống gì?
Lâm Trác Úy nhẹ gật đầu, mỉm cười nói: "Tôi đang đợi người, họ đến sẽ gọi đồ sau."
Nữ