Sau khi Khương Ôn Thạc bước vào trong, từng chiếc Mercedes-Benz, BMW nối đuôi nhau chạy đến.
Những chiếc xe sang trọng lũ lượt như những đám mây.
Nhà họ Hạ mở tiệc chiêu đãi hơn cả ngàn khách mời.
Vào lúc này, đúng một tiếng đồng hồ, vậy mà lại chẳng một ai bước vào nhà họ Hạ.
Hạ Cơ Uyển lại phun ra một ngụm máu tươi từ khóe miệng.
"Cơ Uyển, Cơ Uyển."
Hạ Nhạc Khánh trông thấy liền vội vàng bước đến đỡ Hạ Cơ Uyển dậy.
Hạ Cơ Uyển đẩy tay Hạ Nhạc Khánh ra, lau máu trên mặt mình, nói: "Chú hai, cháu không sao."
Hạ Cơ Uyển lại đứng lên lần nữa, quay đầu lại nhìn Trần Hạo Hiên.
Trên mặt anh vẫn tỏ vẻ khinh thường như cũ.
"Trần Hạo Hiên, thủ đoạn hay đấy."
"Đây cũng chính là lý do để anh muốn tổ chức đám cưới cùng lúc với tôi đấy à?"
Trần Hạo Hiên ngồi trước cửa lớn, vẻ mặt ung dung.
"Lý do? Đối phó với cô mà cũng cần phải chuẩn bị trước thứ này sao?"
Hạ Cơ Uyển ha hả cười lớn: "Tôi thừa nhận, mối quan hệ của anh ở thành phố Ninh Hạ quả thật rất tốt.
Nhưng chuyện hôm nay cũng nên có giới hạn."
"Nếu như chỉ đối phó với nhà họ Hạ chúng tôi, thì tôi không phải đối thủ của anh."
"Đáng tiếc, rác rưởi cuối cùng vẫn là rác rưởi thôi."
"Anh đã ở đây rồi thì không thể quay đầu được nữa.
Một khi nhà họ Ngô đến đây, chuyện này lập tức sẽ thay đổi."
Trần Hạo Hiên cũng gật đầu.
Nhà họ Ngô mà đến, chuyện này quả thật sẽ thay đổi.
Tiếc thay không phải thay đổi theo những gì Hạ Cơ Uyển nghĩ.
Hạ Cơ Uyển ổn định lại tâm trạng của mình, rồi mới nói tiếp: "Để rồi xem."
Cô ta lấy điện thoại ra, gọi điện cho Ngô Vinh.
Trong giọng nói mang theo vài phần u tối.
Mấy ngày nay, Ngô Vinh vẫn luôn chuẩn bị chuyện cưới hỏi.
Hạ Cơ Uyển tin rằng Ngô Vinh nhất định đã chuẩn bị xong cả rồi.
"Ông xã, chừng nào anh đến vậy?"
Hạ Cơ Uyển cố ý dùng giọng điệu vô cùng oan ức, thì thầm hỏi han.
Ngô Vinh ở đầu dây bên kia nghe được giọng điệu của Hạ Cơ Uyển, hừ nhẹ một tiếng, nói: "Em yên tâm đi, tối đa nửa tiếng nữa bọn anh có thể đến đó rồi."
Khóe miệng Hạ Cơ Uyển cười lạnh lẽo.
Nửa tiếng sau Trần Hạo Hiên anh sẽ sống không bằng chết.
"Vậy, ông xã, khách mời tiệc cưới của nhà họ Ngô, chừng nào có thể đến vậy?" Hạ Cơ Uyển bĩu môi, cố ý giả vờ để giọng nói hệt như mấy bé gái.
Ngô Vinh nghe thấy thế, trong lòng cảm thấy rất thoải mái.
"Bây giờ chắc là sắp tới rồi đó.
Sao vậy? Thành phố Ninh Hạ xảy ra chuyện à?"
Hạ Cơ Uyển gật đầu, nói: "Đúng vậy.
Khách mời tiệc cưới của chúng ta ở