Khi Thẩm Mộng Thần bị lời nói của Trần Hạo Hiên làm cho sôi trào nhiệt huyết.
Nhưng mà cô ta cũng chỉ nhiệt huyết được trong chốc lát mà thôi.
Thẩm Mộng Thần đang định nói gì đó thì Trần Hạo Hiên đã rời đi rồi rồi.
“Giúp tôi chăm sóc cho Phương Hy Văn nhé.
Trong hai ngày này đừng để cho bất cứ kẻ nào đến làm tổn thương tới cô ấy và Hạt Tiêu.
Còn vết thương của em trai cô, cô cứ yên tâm đi, tôi sẽ đích thân chữa trị thật tốt.”
Một lời hứa của Trần Hạo Hiên đáng giá ngàn vàng ở Bắc Giới này.
Có người cho dù phải buông bỏ tiền đồ, buông bỏ thành tích để lấy được một lời cam kết từ Trần Hạo Hiên thì cũng cam lòng.
“Trần Hạo Hiên, anh định làm gì vậy?” Phương Hy Văn ngăn Trần Hạo Hiên lại.
Trần Hạo Hiên đương nhiên là không trả lời Phương Hy Văn, cứ vậy đi thẳng.
Anh đang rất tức giận.
Vô cùng tức giận.
Nhà họ Nhan có thể một tay che trời ở thành phố Giang Châu được sao? Xem ra, khối tài sản và sự giàu có của toàn bộ thành phố Giang Châu còn không là gì so với nhà họ Nhan.
Khi Trần Hạo Hiên đã đi biệt tăm rồi, Phương Hy Văn lo lắng hỏi Thẩm Mộng Thần: “Thẩm Mộng Thần, tôi phải làm sao bây giờ?”
Đôi mắt xinh đẹp của Thẩm Mộng Thần nhìn chằm chằm vào bóng lưng Trần Hạo Hiên, đáy mắt cô ta đầy sự kinh hãi.
Cô ta không ngờ người đàn ông của Phương Hy Văn lại dám đứng lên chống lại nhà họ Nhan.
“Phương Hy Văn, tại sao tôi lại có dự cảm thế này nhỉ.” Thẩm Mộng Thần quay đầu lại, kích động nói: “Bầu trời thành phố Giang Châu này hình như sắp sụp đổ rồi.”
Phương Hy Văn không hiểu cho lắm.
Thẩm Mộng Thần kích động kéo tay Phương Hy Văn, nói: “Phương Hy Văn, nếu không thì tôi sẽ nói chuyện này… với bố tôi nhé.
Nhà họ Nhan thực sự quá đáng lắm rồi.
Hôm nay bọn họ còn đánh gẫy xương em tôi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho lũ người khốn nạn đấy đâu.”
Phương Hy Văn vẫn còn một tia lý trí: “Thẩm Mộng Thần, nhà họ Thẩm nhà cô không phải là đối thủ của nhà họ Nhan đâu.”
Thẩm Mộng Thần biết rõ điều này, nhưng cô ta không thể chịu đựng được nữa.
Chính Trần Hạo Hiên đã thực sự khiến cô ta thay đổi quyết định.
Cô ta nhìn thấy trong mắt Trần Hạo Hiên tràn đầy tự tin.
Sau khi do dự một hồi, Thẩm Mộng Thần lấy điện thoại ra và gọi cho Thẩm Trường Giang.
“Bố, em trai đã bị người của Nhan Viễn Lương đánh gãy xương sườn.
Nhan Viễn Lương còn suýt gi3t chết cả bé Hạt Tiêu nữa, khiến con bé phải đi châm cứu.
Bố, chúng ta có thể giúp Phương Hy Văn được