Tề Phong Lâm vô cùng phẫn nộ, nhưng trong lời nói của anh ta còn có chút hưng phấn.
Anh ta vốn đang đau đầu, không biết nên kết tội gì cho Trần Hạo Hiên.
Dù sao thì anh cũng có địa vị rất cao được mời tới từ Bắc Giới, cũng không nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của anh ta.
Bây giờ chiếc vòng cổ Chí Tôn của mình đã bị bóp nát.
Trần Hạo Hiên vẫn ở đó.
Làm giả vòng cổ Chí Tôn sẽ bị giết cả chín đời!
Mà Tề Phong Lâm, hôm nay anh ta đánh một trận này sẽ trở nên nổi tiếng.
Thành tích chói lọi đầy mình.
Phương Hy Văn thấy thế thì luống cuống cả lên, vội vàng nói: “Không đúng, chiếc vòng mà Trần Hạo Hiên bóp nát là chiếc vòng của anh ấy.
Tề Phong Lâm, đây mới là vòng cổ mà anh đưa…”
Ánh mắt Tề Phong Lâm lẻ loi rét lạnh nhìn chằm chằm Phương Hy Văn, trong lòng dấy lên một chút tức giận.
Lúc này, anh ta chẳng thèm quan tâm đến quan hệ của mình với Phương Hy Văn.
Bảo toàn tính mạng mới là điều quan trọng nhất.
Anh ta hừ lạnh một tiếng: “Phương Hy Văn, không ngờ tôi giúp cô như vậy mà cô còn nói giúp Trần Hạo Hiên.
Tôi rất thất vọng!”
“Hôm nay, có bất kỳ kẻ nào dám ngăn cản.”
“Tôi cũng sẽ không khách sáo.”
Nói xong.
Bàn tay to của Tề Phong Lâm vung lên, quát lớn với đám phóng viên bên ngoài: “Tất cả đi vào đi!”
“Tất cả mọi người vào đi!”
“Chụp cho tôi một bức ảnh rồi viết cho cẩn thận, cái tên trở về từ Bắc Giới này có bao nhiêu điên rồ!”
“Anh ta làm giả vòng cổ Chí Tôn!”
Tề Phong Lâm ra lệnh, tất cả những người đang chuẩn bị lập tức xông vào.
Ngay cả khi Tề Phong Lâm và Hạ Cơ Tuyển đã thương lượng, bọn họ cũng không ngờ mọi chuyện lại suôn sẻ như vậy.
Phóng viên rầm rộ đi vào, điên cuồng quay chụp.
“Thật là to gan lớn mật.”
“Vòng cổ Chí Tôn mà cũng dám làm giả.”
“Đó là người trở về từ Bắc Giới, vạch trần anh ta để cho tất cả mọi người đều nhìn rõ.”
Người nhà họ Phương nhìn thấy cảnh tượng này cũng hốt hoảng đứng ngồi không yên.
Bà cụ Phương chưa bao giờ thấy cảnh tượng như vậy.
Bà ta vội nói với người nhà ở bên cạnh: “Hay là chúng ta tránh trước đi.”
Phương Bảo Quyên cũng gật đầu nói: “Đúng đúng, chúng ta không nên cản trở việc tốt của Tề Phong Lâm.”
“Tôi cũng đồng ý, Tề Phong Lâm, anh cứ việc bắt người, chúng tôi đi chuẩn bị bữa tối, sau đó chúng tôi còn muốn chúc mừng anh và Phương Hy Văn kết hôn.”
Lúc này toàn