Tất cả người nhà họ La đều chấn động trước khí thế của Trần Hạo Hiên.
Ông La đã biết trước mình nhất định phải chết.
Trong thiên hạ này chẳng ai dám cứu ông ta.
Nhưng Trần Hạo Hiên lại dám!
Nghe vậy, ông La cũng chẳng thèm để ý tới lòng tự tôn của mình nữa.
Ông ta không ngừng cảm ơn: "Cảm ơn ngài đồng ý ra tay cứu tôi, sau này, nhà họ La nhất định sẽ hậu tạ.
"
"Cảm ơn ngài.
"
Khoảnh khắc đó, ông La mới thực sự cảm nhận bàn tay Diêm Vương đang túm lấy ông ta kéo xuống địa ngục.
Nhưng thật may là Trần Hạo Hiên đã cản lại!
Trần Hạo Hiên đã đồng ý cứu ông, nếu anh đã hứa thì chắc chắn anh sẽ làm được.
Anh quay đầu lại nói với Phương Hy Văn: "Em về Cửa hàng Bách Thảo trước đi, em cứ yên tâm, người nhà họ La chắc chắn sẽ không làm chuyện tổn hại đến danh tiếng của cửa hàng đâu.
Không chỉ vậy, bọn họ sẽ giải thích rõ mọi chuyện trước truyền thông.
"
"Nhưng! "
Phương Hy Văn chậm rãi lắc đầu, có phần lo lắng.
Cô lo lắng hung thủ đằng sau vụ Cửa hàng Bách Thảo vẫn chưa được tìm thấy.
Và điều cô càng lo hơn là Trần Hạo Hiên không thể cứu được ông La.
Chuyện này thực sự nghiêm trọng.
Trần Hạo Hiên nói rất nghiêm túc: "Có chuyện nào mà tôi hứa mà tôi không làm được chưa?"
Phương Hy Văn đổi ý, mặc dù không biết Trần Hạo Hiên lấy đâu ra tự tin như vậy.
Nhưng đúng như những gì anh nói, chưa bao giờ có chuyện mà anh đã hứa mà anh không làm được cả.
"Vậy thì anh cẩn thận một chút, tôi về trước để xử lý chuyện Cửa hàng Bách Thảo.
Xảy ra chuyện gì thì nhớ báo cho tôi biết… Đừng để con gái anh phải lo lắng.
"
Phương Hy Văn nói xong lập tức xoay người rời đi.
Trần Hạo Hiên cũng không quay đầu lại, lập tức đẩy ông La vào trong phòng bệnh.
Mọi người đứng ngoài nhìn vào phòng ICU không rời mắt.
"Này Trường Hải, người này thực sự có thể cứu bố cậu hả?"
"Này Trường Hải, dù gì thì bố cậu cũng là danh y, nếu ông ấy bị một tên thầy thuốc lang băm giết chết, danh tiếng của nhà họ La chúng ta cũng sẽ không còn gì đâu!"
"Này Trường Hải, hay là giờ cậu đi ngăn anh ta lại đi, giờ đi còn kịp đấy.
"
Trong lòng La Trường Hải cũng loạn cả lên, lòng bàn tay anh ta đổ đầy mồ hôi.
Tất cả họ hàng thân thích nhà họ La đều hồi hộp chờ đợi bên ngoài phòng bệnh.
Tất cả mọi người đều thấy Trần Hạo Hiên không hề cầm theo cái gì vào phòng bệnh.
Ngay khi La Trường Hải đang lo lắng không thôi thì Trần Hạo Hiên đột nhiên lấy ra một hộp kim châm.
Bên trong là kim châm cứu bằng bạc mà anh luôn mang theo bên mình.
Trong phút chốc, không khí trong phòng bệnh đột nhiên trở nên sôi nổi.
Ngay cả bản thân ông La cũng vô cùng phấn khích.
Ở ngoài cửa, La Trường Hải xúc động đến mức quỳ sụp xuống.
"Ông cụ được