Chương 1241
Đường Băng Vân cười nói: “Được, đến lúc ấy mình sẽ là hàng xóm của nhau”.
Ngô Bình hỏi: “Nhà em ở đâu?”
Đường Băng Vân là cháu gái của Đường Thiên Tuyệt nên đương nhiên cũng có nhà.
Cô ấy đáp: “Ngay đằng trước thôi, chờ xong nghi thức, em sẽ dẫn anh vào thăm quan”.
Hai người đi tới cuối đường thì thấy một từ đường, bên trong bày bài vị của các vị tổ tiên từ nhiều đời của Đường Môn, hiện đang có hai người trông coi ở đây.
Đường Băng Vân nhìn đồng hồ, thấy đã tám giờ bốn mươi lắm phút sáng, cô ấy nói: “Chín giờ là nghi thức bắt đầu, chúng ta chờ một lát nhé”.
Cô ấy vừa nói dứt câu thì có ba người thanh niên đi tới, đi giữa là một người thanh niên 25 tuổi, anh ta đi đến gần Đường Băng Vân rồi cười nói: “Băng Vân, em về nhà à?”
Nhìn thấy anh ta, Đường Băng Vân lập tức đen mặt: “Đường Quý, anh đến đây làm gì?”
Đường đó cười nói: “Nghe nói em có bạn trai rồi nên anh đến xem”.
Sau đó, gã nhìn Ngô Bình với vẻ coi thường: “Trông thường thế! Anh bảo em làm bạn gái anh mà em không chịu, giờ lại kiếm một người kém thế này à?”
Hai người đứng cạnh Đường Quý cũng hùa theo: “Đúng đấy, anh Quý chẳng tốt hơn thằng này cả trăm lần à?”
“Anh Quý là Đường soái, mà Đường Môn có mấy Đường soái trẻ tuổi thế này chứ?”
Đường Băng Vân cười lạnh: “Ngô Bình mạnh hơn anh Quý của các người cả trăm lần, biến hết đi, đừng làm tôi chướng mắt”.
Đường Quý lạnh mặt nói: “Đường Băng Vân, em đang
Ngô Bình cau mày, bắt đầu thấy bực: “Băng Vân bảo anh biến, không nghe thấy à?”
Đường Quý ngẩn ra, sau đó bật cười nói: “Thằng kia, tao biết mày rồi, nghe nói mày ngông trong buổi tiệc hôm qua lắm, nhưng thực lực của mày chưa là gì với tao đâu”.
Ngô Bình đầy vẻ khinh bỉ nói: “Mới là tu sĩ cảnh giới Luyện Khí mà dám vô lễ với tu sĩ Nhân Tiên vậy ư?”
Đường Băng Vân kéo Ngô Bình lại: “Anh ta là em trai của Đường Huyền”.
Ngô Bình cau mày: “Đường Huyền là ai?”
Đường Băng Vân thở dài một hơi: “Đường Huyền là cao thủ số một trong thế hệ trẻ của Đường Môn, ở cảnh giới Võ Thần rồi. Hơn nữa, mẹ của Đường Huyền và Đường Quý còn được người trong giang hồ gọi là Nguỵ phu nhân. Tuy bà ta mới chỉ ở cảnh giới Nhân Tiên thôi, nhưng lại thông thuộc rất nhiều thủ đoạn quỷ dị, đã từng giết được cả tu sĩ cảnh giới Địa Tiên rồi”.
Ngô Bình hừ lạnh nói: “Có mẹ ở cảnh giới Nhân Tiên, anh trai ở cảnh giới Võ Thần mà cũng dám ngông nghênh trước mặt tôi vậy ư?”
Chát!
Ngô Bình thẳng tay tát vào mặt Đường Quý.
Mặt Đường Quý nóng ran, gã bị đánh ngã xuống đất.
Bấy giờ, gã mới gào lên: “Mày dám đánh tao!”
Ngô Bình thờ ơ nói: “Tôi cho anh năm phút để gọi anh trai anh tới”.
Đường Quý cắn răng: “Được, mày cứ chờ đấy”.
Đường Quý tức giận bỏ đi, nghe vẻ là đi tìm anh mình thật.