Chương 1433
Takeda Shichito cười quái gở: “Tất nhiên là biết, tôi đã đi nghe ngóng mà. Trong tay anh có lá bùa rất ghê gớm chứ gì?”
Lạc Trường Sinh nói: “Bùa của tôi có thể giết anh!”
“Dĩ nhiên”, Takeda Shichito nhẹ nhàng bảo: “Nên tôi đã có chuẩn bị rồi”.
Hắn lấy một miếng ngọc bội màu tím từ thắt lưng ra, trên ngọc bội có khắc hai con rồng vô cùng sống động.
Nhìn thấy ngọc bội, Lạc Trường Sinh biến sắc: “Ngọc Thần Mặc Giáp!”
Takeda Shichito cười nói: “Đúng vậy. Ngọc này có thể vô hiệu tất cả bùa. Bây giờ anh đã thấy tuyệt vọng chưa?”
Hanami Tsukihime phẫn nộ nhìn Hanami Sawago: “Sao chú có thể làm vậy!”
Hanami Sawago không tỏ thái độ: “Tiền bối Takeda nói rằng chỉ cần tôi chịu phối hợp, sau này tôi vẫn sẽ được làm trưởng tộc Hanami. Ngoài ra, tiền bối Takeda còn gả con gái cho tôi làm vợ lẽ”.
Hanami Tsukihime lắc đầu, thở dài: “Ngốc nghếch! ‘Bánh vẽ’ mà chú cũng tin ư?”
Hanami Sawago nghiêm giọng: “Hanami Tsukihime, dù tôi có phải giao gia tộc cho người ngoài cũng sẽ không để cô tiếp quản!”
Ngô Bình đến bên cạnh Lạc Trường Sinh, vỗ vai ông ta: “Ông Lạc, giải quyết chuyện nhà của ông đi. Ba người này cứ giao cho tôi”.
Lạc Trường Sinh khẽ thở dài: “Cảm ơn cậu chủ”.
Sau khi nhìn thấy cách Ngô Bình giết Oda Tamura, Lạc Trường Sinh đã biết rõ sự lợi hại của Ngô Bình, dù đối thủ có Địa Tiên cũng không cần phải lo.
Takeda Shichito liếc nhìn Ngô Bình: “Cậu nhóc này lại là ai đây?”
Ngô Bình toét miệng cười, lấy kiếm Hắc Long ra: “Là người giết ông”.
Chữ “ông” còn chưa dứt, anh đã bất
Takeda Shichito nổi trận, vừa hét lên vừa rút kiếm, chém vào ánh sáng đen kia. Kiếm của hắn rất sắc, lừng lẫy khắp đông Doanh.
Ánh sáng kiếm như dải lụa trắng vừa tiếp xúc với ánh sáng kiếm màu đen, đã có một âm thanh giòn tan vang lên. Một nửa lưỡi kiếm văng ra, hiện trường bỗng yên ắng hẳn.
Takeda Shichito cầm thanh kiếm gãy bằng hai tay, đoạn hỏi: “Sắc bén quá. Đây là kiếm gì?”
Ngô Bình thu kiếm về, trả lời: “Kiếm Hắc Long”.
Sau đó nửa thân trên của Takeda Shichito chầm chậm rơi xuống đất, từ vai trái đến hông bên phải đã bị chém đứt theo đường xiên!
Máu bắn tung toé. Hai Nhân Tiên còn lại cả kinh, bèn gầm lên điên cuồng rồi cùng rút đao ra.
Ánh sáng kiếm lại loé lên, một cánh tay và nửa bờ vai bị Ngô Bình chém đứt. Cả hai gào lên thảm thiết, ngoái đầu bỏ chạy. Năng lực chênh lệch quá lớn, không chạy sẽ chết.
Ngô Bình lấy phi kiếm Thiền Dực ra. Ánh sáng kiếm loé lên, hai người vừa chạy được trăm mét đã rơi đầu xuống đất, máu me đầm đìa!
Mọi người trong tộc Hanami đều sững sờ. Một Địa Tiên và hai Nhân Tiên lại chết như vậy sao?
“Bốp!”
Ngô Bình xoay người, thấy Lạc Trường Sinh chưởng vào đầu Hanami Sawago. Xương sọ của người này vỡ nát, chết ngay tại chỗ.