Chương 1441
Hồ Phi Vi sáng mắt nói: “Thần y Ngô, cậu biết nó là gì ư? Ông tôi cũng nói vậy, bảo tôi phải tránh xa cái này ra”.
Ngô Bình: “Ông ấy lấy cái này ở đâu?”
Hồ Phi Vi: “Ông không nói, nhưng ông bảo sẽ nói với cậu sau”.
Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi nói: “Tôi sẽ đến nhà anh, nhưng chưa chắc đã cứu được người đâu đấy”.
Hồ Phi Vi mừng rỡ: “Cảm ơn thần y Ngô, xin hỏi khi nào mình khởi hành?”
Ngô Bình: “Ba ngày nữa”.
Hồ Phi Vi vội gọi người để củ nhân sâm và con cóc lên bàn, sau đó ra về. Ngô Bình cũng không khách sáo mà bảo Cương Tử tiễn khách.
Cương Tử quay lại nói: “Cậu chủ, người đi rồi. Tôi thấy họ có lai lịch lớn đấy, không giống người bình thường đâu”.
Ngô Bình ừm một tiếng rồi hỏi: “Cương Tử, hưởng tuần trăng mật thích chứ? Thận còn ổn không?”
Cường Tử cười xoà: “Cậu chủ, tôi vẫn sung lắm”.
Ngô Bình cười phá lên: “Tôi cho cậu nghỉ thêm mà sao về sớm thế?”
Cương Tử: “Sắp tết rồi, tôi nghĩ cậu sẽ bận nhiều việc nên về luôn”.
Sau đó, cậu ta chần chừ nói: “Cậu chủ, tôi có chuyện muốn nhờ cậu”.
Ngô Bình cười nói: “Khách sáo thế, có gì nói luôn đi”.
Cương Tử gãi đầu: “Cậu chủ, mấy hôm trước, vợ chồng tôi đến nhà giam thăm em trai của Tân Nguyệt. Cậu ấy không thích ứng được với cuộc sống trong tù nên đã tự sát một lần, Tân Nguyệt đang lo lắm”.
Ngô Bình ngạc nhiên: “Tân Nguyệt có em trai ư?”
Cương Tử gật đầu: “Cậu ấy tên là Tân Khai,
Ngô Bình nói: “Nếu bị hại thì tôi có thể giúp, cậu ấy bị giam ở đâu?”
Cương Tử: “Nhà giam Thạch Thành”.
Ngô Bình gật đầu: “Cứ giao cho tôi, cậu bảo Tân Nguyệt đừng lo quá”.
Cương Tử mừng rỡ: “Cảm ơn cậu chủ!”
Ngô Bình: “Cậu dọn phòng cho Yozakura và An đi nhé”.
“Vâng”.
Ngô Bình gọi cho Chu Nhược Tuyết, nhờ cô ấy điều tra một chút về vụ án của Tân Khai, vì quen thân với Ngô Bình và từng phá được án ma tuý nên hiện giờ, Chu Nhược Tuyết đã trở thành một nhân vật phong vân trong đội.
Nửa tiếng sau, cô ấy đã gửi ảnh chụp hồ sơ vụ án rồi gửi vào email cho Ngô Bình, sau đó còn hỏi anh cần gì nữa không. Ngô Bình không muốn cô ấy dính vào vụ này nên bảo không cần gì nữa.
Anh xem qua về hồ sơ vụ án và đã nắm rõ về tình hình.
Một năm trước, Tân Khai vẫn còn là sinh viên, cậu ấy đã đánh chết một người ở trong quán karaoke vì người đó trêu bạn gái cậu ấy. Người chết là bạn cùng trường với Tân Khai, một sinh viên năm tư.
Nhưng điều mà Ngô Bình quan tâm không phải đây, anh vẫn đang tìm kiếm thứ gì đó. Cuối cùng, anh đã tìm thấy lời khai của nhân chứng, những lời khai này rất kỳ lạ.