Chương 1499
Lý Đông Hưng: “Dưới tên người nhà chú có một tòa cao ốc văn phòng ở Cảng Thành. Giá của nó vào khoảng ba mươi tỷ tệ. Nam Đô có một trung tâm thương mại, giá vào khoảng mười ba tỷ tệ. Ngoài những tài sản trên, chú sẽ đưa thêm cho cháu một tỷ tệ tiền mặt”.
Ngô Bình biết hai sản nghiệp này là của riêng gia đình Lý Đông Hưng. Anh gật đầu đáp: “Được, vậy chúng ta đi làm thủ tục sang tên trước”.
Một tiếng sau, luật sư của gia đình Lý Đông Hưng đến để giúp Ngô Bình thực hiện thủ tục chuyển giao tài sản. Trước khi chuyển giao tài sản, anh châm cứu giảm bớt cơn đau cho Lý Hoằng Đào.
Thủ tục đổi chủ khá phức tạp, trước tiên anh phải đi tới Nam Đô một chuyến để chuyển trung tâm thương mại ở đây thành tên anh.
Ngày mai anh còn phải đi một chuyến đến Cảng Thành để làm nốt thủ tục chuyển nhượng tòa cao ốc văn phòng kia. Tòa cao ốc này sẽ đứng tên Ngô Mi.
Gia đình Lý Đông Hưng tổn thất vô cùng nặng nề, nhưng bọn họ không còn cách nào. Nếu không đưa tiền thì Ngô Bình sẽ không chữa bệnh, họ cũng không thể đứng nhìn con trai mình đau đớn đến chết.
Đêm xuống, ở nhà Lý Đông Hưng. Lý Đông Hưng thẫn thờ ngồi trên sô pha, cúi gằm mặt xuống. Vương Cầm Cầm đáng lẽ phải vô cũng tức giận la hét um sùm thì lúc này lại im lặng bất thường.
Lý Hoằng Đào đã đỡ đau hơn trước, nhưng cơn đau vẫn vô cùng dữ dội khiến cậu ta một chốc lại rên hừ hừ.
Lý Đông Hưng suy nghĩ một lát, sau đó thận trọng nói với Vương Cầm Cầm: “Tiểu Cầm, bà đừng giận nữa. Sản nghiệp không còn nhưng có thể gây dựng lại…”
Vương Cầm Cầm đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn ông ấy, ánh mắt đầy oán hận khiến Lý Đông Hưng không thể nói tiếp nữa.
Vương Cầm Cầm nghiến răng, gằn từng chữ: “Vương Cầm Cầm này chưa
Lý Đông Hưng kinh ngạc, vội vã nói: “Tiểu Cầm, bà đừng làm bậy. Ngô thần y là Nhân Tiên, người thường chúng ta đấu không lại đâu”.
Vương Cầm Cầm cười lạnh: “Ông coi nhà họ Vương chúng tôi là gì chứ?”
Lý Đông Hưng sững lại, nhớ ra chú của Vương Cầm Cầm là một cao thủ của chùa Đại Thiền!
Ông ấy vội nói: “Bệnh của tôi là Ngô thần y chữa khỏi, bà đừng gây hấn với cậu ấy…”
“Câm miệng!”, Vương Cầm Cầm nhìn Lý Đông Hưng bằng ánh mắt căm hận: “Đừng có chõ mũi vào chuyện này!”
Lý Đông Hưng thở dài, không dám nói thêm gì nữa.
Trong một cái sân yên tĩnh bên trong biệt thự, Ngô Bình đang ngồi thiền. Mỗi tay anh cầm một viên tinh thạch linh hồn. Hồn lực Tiên Thiên bên trong khối tinh thạch này không ngừng đi vào trong cơ thể anh.
Kết hợp thêm phương pháp hít thở vô song, chỉ khoảng ba tiếng sau là hai khối tinh thạch trong tay anh đã hoá thành màu xám đen. Toàn bộ hồn lực Tiên Thiên trong tinh thạch đã bị anh hút hết, đi vào thần hồn của anh.
Hiện giờ, hồn lực trong thần hồn của anh đã gần đạt đến mức viên mãn. Anh đánh thức Quyền Ý, bắt đầu luyện Ngũ Long Thánh Quyền trong sân.
Ngũ Long Thánh Quyền này anh đã luyện từ lâu, sớm đã thuần thục. Giờ anh kết hợp với Quyền Ý, thi triển từng chiêu thức một
Đi xong hai bài quyền, anh cứ cảm thấu thiếu thiếu gì đó. Thứ cốt lõi nhất của Ngũ Long Thánh Quyền là Long hình! Tứ chi và phần thân chính là năm con rồng!