Chương 1522
Ngô Bình liếc nhìn rồi nhắn vào nhóm chat: Ông là Miêu Đông Hoả, 45 tuôi, có ba công ty với giá trị là 7.5 tỷ. Nhưng thực chất ông đang nợ hơn 15 tỷ.
Ông Miêu sợ hết hồn, mãi không thấy trả lời.
Ngô Bình nói tiếp: Ông và vơ đã ly hôn, mục đích để bảo toàn tài sản. Ông có một cô con gái 13 tuổi, đang học cấp hai, bên ngoài còn có một con riêng năm nay…
“Dừng!”
Ông Miêu gửi tin nhắn thoại.
“Tôi sai rồi, xin lỗi cậu!”
Ngô Bình cười lạnh: Xin lỗi cũng vô dụng.
Ông Miêu: Nhậm San San, xin lỗi cô, tôi không phải đàn ông, tôi là rác rưởi, xin cô tha cho tôi!
Nhậm San San chẳng thèm để ý đến ông ta, cô ấy gửi một tin nhắn riêng cho Ngô Bình: Ngày mai tôi đến Cảng Thành tìm anh, chờ đấy.
Ngô Bình đáp: Tôi sợ cô chắc!
Cùng lúc đó, Trần Lăng Sương cũng gọi Lâm Băng Tiên vào nhập hội. Quả nhiê, Lâm Băng Tiên cũng nhắn: Sao anh lại ở trong nhóm này?
Ngô Bình: Anh bị bạn add vào, không ngờ em cũng ở đây.
Tất cả mọi người trong nhóm đều nhao lên vì không biết Ngô Bình là thần thánh phương nào, sao quen cả Lâm Băng Tiên? Hơn nữa, sao anh có thể biết rõ về Ông Miêu như vậy.
Một người có nick là Mã Đế Quân lên tiếng: Cậu bạn, làm quen chút nhé!
Ngô Bình: Được.
Sau đó, nick này nhắn riêng cho Ngô Bình, nhưng anh đang mải nói chuyện với Lâm Băng Tiên và Trần Lăng Sương nên mặc kệ.
Chờ anh nói chuyện với mấy cô gái chán chê rồi mới nhắn lại cho người kia.
Mã Đế Quân: Cậu bạn, chắc cậu
Ngô Bình không trả lời, người kia lại nhắn tiếp: Tôi muốn nhờ cậu giúp một việc, tôi muốn điều tra về một người. Xong việc, tôi sẽ trả công cho cậu.
Ngô Bình đang định từ chối thì người kia nhắn một con số: Một tỷ.
Một tỷ? Ngô Bình kinh ngạc, dù anh đang có khối tài sản lớn, nhưng một tỷ không phải một con số nhỏ, người này dám trả anh những một tỷ, không phải có tiền thật mà là đang chém gió.
“Anh muốn tìm ai?”, Ngô Bình hỏi.
Người đó gửi cho anh một bức ảnh đen trắng rất mờ, nhìn là biết đã chụp từ rất lâu. Đó là ảnh một người đàn ông cầm kiếm, đứng trong mưa, xung quanh toàn thi thể, mặt kiếm nhuốm máu.
Mã Đế Quân: Cậu bạn, nhờ cậu tìm người cầm kiếm giúp tôi.
Ngô Bình: Anh đùa tôi à? Có mỗi bức ảnh thì tìm được cái gì?
Mã Đế Quân: Đúng là rất khó, không tôi đã chẳng trả cậu một tỷ.
Ngô Bình nổi hứng hỏi: Tôi muốn biết quan hệ của anh với người trong anh.
Mã Đế Quân: Đó là kẻ thù đã giết cả nhà tôi! 20 năm trước, cả gia đình tôi đã chết dưới kiếm của người này! Khi ấy, tôi trốn trên cây nên mới thoát chết.
Ngô Bình: Anh là người chụp ảnh à?
Mã Đế Quân: Vừa hay, lúc đó tôi đang cầm máy ảnh nên đã lén chụp một bức nhân lúc có chớp.