Chương 1588
Hai Võ Vương tưởng Ngô Bình sẽ bị bùa chú khống chế nên cứ thoải mái giơ vũ khí lên tiên lên tấn công anh.
Vù!
Nhưng chợt có một đường kiếm màu đen xuất hiện, nó hoá thành chín đường kiếm mảnh rồi phản công lại hai người đó.
Đây là thức thứ nhất trong môn kiếm pháp ba thức rưỡi mà Ngô Bình đã học, cứ rảnh là anh lại luyện, ban đầu anh có thể chém ra bốn đường kiếm, sau đó là sáu và giờ là chín, uy lực đã mạnh hơn nhiều.
Sau hai tiếng phập, đầu của hai Võ Vương đã bay đi, máu tươi lênh láng, ánh nắng chiếu xuống tạo ra màu sắc như cầu vồng.
“Cái gì!”, ông lão tung bùa chú cả kinh, sau đó giơ tay tung tiếp hai đạo phù nữa ra.
Lão ta tích góp những bùa chú này rất lâu rồi, rất ít khi dùng tới, nhưng hôm nay đã phải dùng đến ba cái, từ đó đủ thấy lão ta đang lo sợ đến mức nào.
Hai đạo phù rơi xuống người Ngô Bình rồi bị thần ngọc diệt trừ ngay, anh nói: “Đình dùng thứ rác rưởi này để đối phó tôi ư?”
Ông lão tái mặt như gặp ma, người run lẩy bẩy. Ba phù chú của lão ra đều là cấp Địa Tiên, tại sao lại không làm gì được Ngô Bình? Lẽ nào anh ở cảnh giới Địa Tiên rồi?
Ngô Bình liếc nhìn các cao thủ rồi nói: “Hôm nay, tôi chỉ đối phó với nhà họ Quách thôi, ai không liên quan thì về đi”.
Quách Ích nhăn mặt nói: “Ranh con, nếu giờ mày không khoanh tay chịu trói thì Lý Vân Đẩu sẽ đi chầu diêm vương ngay”.
Nói rồi, ông ta gọi video đi, song phía bên kia lại hiện ra
Thần Chiếu lạnh lùng nhìn Quách Ích rồi nói: “Ông chính là người đứng sau sát thủ kia hả? Rửa sạch cổ chờ chết đi”.
Mặt Quách Ích lập tác tím tái, ông ta gào lên: “Ông là ai?”
Thần Chiếu lạnh giọng đáp: “Chân Nhân Thần Chiếu!”
Tay Quách Ích run lên, suýt nữa làm rơi điện thoại, rõ ràng bên cạnh Lý Vân Đẩu chỉ có một Quỷ Tiên thôi cơ mà? Sao giờ lại xuất hiện thêm một Chân Nhân nữa?
Ngô Bình nghe thấy giọng của Thần Chiếu thì nói: “Ông Thần, làm được đấy!”
Thần Chiếu đang định trả lời thì Quách Ích đã ngắt máy, sau đó tức giận nói với Ngô Bình: “Rốt cuộc mày là ai?”
Quách Ích biết nhà họ Lý đã tìm được người cháu trai thất lạc đã lâu, nhưng ông ta không ngờ người này lại mạnh tới vậy.
Ngô Bình: “Tôi là Lý Huyền Bình, cháu trưởng của nhà họ Lý! Quách Ích, gọi người đứng sau ông ra đây, để tôi xem dựa vào ai mà ông lại ngông đến vậy”.
“Dựa vào tôi!”
Một người thanh niên bước ra, đi cùng anh ta là một cô gái rất xinh đẹp.
Người thanh niên rất kiêu căng, anh ta liếc nhìn Ngô Bình rồi nói: “Cậu cũng giỏi đấy, nhưng chưa là gì với Hắc Thiên Giáo đâu”.
Ngô Bình: “Cái gì? Hắc Thiên Giáo? Anh là con trai của đường chủ Hình Đường hả?”
Người thanh niên ngạc nhiên hỏi: “Cậu biết tôi à?”
Ngô Bình: “Anh đánh giá mình hơi cao rồi đấy”.