Ngô Bình liếc gã rồi hỏi: “Sao ông vẫn chưa đi?”
Tiết Thái Hổ cười khà khà nói: “Tôi chờ để chào cậu đã rồi mới về”.
Từ Quý Phi ở cạnh đó cũng tủm tỉm nói: “Chú em, ông Tiết giờ phục chú lắm, còn thật lòng muốn kết bạn với chú đấy”.
Advertisement
“Kết bạn ư?”, Ngô Bình tỏ vẻ khinh khỉnh: “Ông thấy mình có đủ trình không?”
Tiết Thái Hổ nghiêm chỉnh nói: “Tôi biết mình không xứng! Nhưng tôi nguyện làm tay chân cho cậu, cậu chỉ đâu, tôi sẽ đánh đấy”.
Ngô Bình hừ một tiếng rồi ngồi xuống sofa, nói: “Ông hãy xẻ mấy tảng đá mà tôi mua ở chỗ ông hôm nọ đi, xem giá trị bao nhiêu”, nói rồi, Ngô Bình ném chìa khoá cho Tiết Thái Hổ.
“Vâng, chuyện này cứ giao cho tôi”, Tiết Thái Hổ lên tinh thần rồi lập tức sai người đi làm ngay.
Khoảng nửa tiếng sau, đã có người mang đá đã được xẻ vào khách sạn.
Tiết Thái Hổ liếc nhìn mà không khỏi giật mình rồi nói: “Gớm nhỉ! Chỗ phỉ thuý này ít cũng phải 70 triệu đấy! Trời, cậu Ngô đúng là thiên tài cược ngọc! Tôi nhớ cậu chỉ mua tảng này mất 21 triệu thôi đúng không?”
Ngô Bình: “70 triệu này coi như tiền lãi tôi trả trước ông nhé”.
Tiết Thái Hổ cười nói: “Cậu Ngô, cậu đang coi thường tôi ư? Lãi lờ gì chứ, cậu cứ dùng thoải mái đi”.
Ngô Bình: “Con người tôi làm gì cũng phải rõ ràng, tôi đã nói là vay thì tôi sẽ trả, hay ông sợ tôi không trả được?”
Tiết Thái Hổ vội nói: “Không không, tôi không có ý đấy.
Nếu cậu Ngô muốn trả lãi thì được, tôi sẽ cất chỗ phỉ thuý này đi”.
Tiền lãi một năm của 3.5 tỷ là 35 triệu, chỗ phỉ thuý này của Ngô