Thần Y Trở Lại

Chương 1710


trước sau

Chương 1710

Sau khi hút Huyết Linh Nhân Đan, đầu của Huyền Vũ rụt lại chui vào trong mai, sau đó không cử động nữa.

Ngô Bình đặt Huyền Vũ vào trong một cái hộp gỗ, sau đó lấy ra đao Trảm Thần, từ từ rút lưỡi đao ra. Lưỡi đao có màu sáng trắng, trên bề mặt có những đường vân mờ mờ. Con dao vừa được rút ra, Ngô Bình cảm thấy thần hồn của mình trở nên cảnh giác. Một cảm giác sợ hãi đến thấu tận linh hồn đột nhiên sinh ra.

“Không hổ là Trảm Thần đao!”, anh cất đao trở lại.

Những ghi chép về Trảm Thần đao nói rằng loại pháp khí này đã có từ thời Tiên quốc. Nó mượn thứ được phong ấn trong đá Phong Thần để phát huy uy lực vô cùng mạnh.

Lúc này anh đột nhiên giật mình, nghe thấy một loại âm thanh mà con người không nghe thấy được. Anh lập tức mở cửa ra, rảo bước về phía boong tàu, nhìn về phía mặt biển mênh mông.

Lúc này, Liễu Khinh Mi đang tựa vào lan can hút thuốc. Gió biển thổi làm bộ quần áo cô ấy đang mặc bay phần phật, để lộ ra thân hình hoàn mỹ.

Ngô Bình không có thời gian ngắm mỹ nhân bởi vì âm thanh mà anh nghe thấy là tiếng của Lý Dư. Lý Dư đang ở gần đây.

Đột nhiên, ở hơn một trăm mét phía trước, một con thuồng luồng bay lên không trung tới độ cao tận mấy trăm mét. Sau đó, nó lại lao đầu xuống nước. Đó chính là Lý Dư!

Liễu Khinh Mi cũng bắt gặp cảnh tượng này, không khỏi há miệng trợn mắt vì kinh ngạc.

Ngô Bình cũng phát ra một âm thanh mà người thường không thể nghe thấy, con thuồng luồng kia lập tức bơi lại gần. Anh khẽ mỉm cười, sau đó nhảy xuống biển.

Sau khi tu luyện Kim Cương

Bất Hoại Thần Công đạt tới cảnh giới cảnh giới Thần Quỷ Trường Vực, Ngô Bình có khả năng hình thành trường lực xung quanh mình. Điều đó khiến anh có khả năng đi lại trên mặt nước chứ không chìm xuống.

Ngô Bình đi trên mặt nước cứ như đi trên cạn, nhanh chóng đi về phía trước. Sau khi đi được mấy chục mét, một con thuồng luồng khổng lồ lao lên khỏi mặt nước. Ngô Bình đạp vào mình nó và lướt đi rất nhanh.

Liễu Khinh Mi kinh ngạc đến nỗi hô lên một tiếng. Rất nhanh sau đó, Ngô Bình trở thành một đốm nhỏ rồi biến mất.

Ngô Bình phát hiện trên mình con thuồng luồng có một vết thương. Anh hỏi: “Bị thương sao?”

Lý Dư: “Chủ nhân, chủ nhân còn nhớ con mực ống đáng ghét đó không?”

Ngô Bình cau mày: “Lại đánh nhau nữa hả?”

Lý Dư: “Nó là bá chủ ở vùng biển này. Mỗi lần tôi đi qua là bị nó truy sát”.

Ngô Bình cười lạnh: “Lý Dư, chúng ta đi giết nó!”

Lý Dư: “Chủ nhân, tu vi của chủ nhân vẫn chưa được phục hồi. Hôm khác chúng ta đi cũng chưa muộn”.

Ngô Bình đeo mặt nạ Hắc Thiên lên rồi gọi: “Viêm Dương!”

Nhân Bì Viêm Dương trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Ngô Bình, nói: “Thượng tiên có gì chỉ dạy?”

Ngô Bình: “Ta tặng ngươi một thanh đao”, nói rồi anh ném Trảm Thần đao cho nó.

Viêm Dương nhận lấy Trảm Thần đao. Trong hai tròng mắt trống hoác đột nhiên vụt lên tia sáng. Viêm Dương khen: “Đao tốt!”

Ngô Bình: “Ngươi phụ trách giúp đỡ Lý Dư tiêu diệt con mực tinh đó”.

Viêm Dương: “Được!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện