Chương 1758
Đường Băng Vân bước qua, hỏi với vẻ ngạc nhiên và thắc mắc: “Chồng, anh gọi cô ấy là tiên tôn hả?”
Ngô Bình: “Anh cũng không biết tu vi của cô ấy, nhưng nhất định cô ấy là một Thiên Tiên rất lợi hại, không phải tiên tôn thì cũng là tiên quân”.
Đường Băng Vân run lên: “Thiên Tiên à”.
Ngô Bình: “Bỏ đi, người cũng đã đi rồi, cũng không biết sau này còn gặp lại không”.
Anh quay người, ôm lấy Đường Băng Vân: “Băng Vân, anh giúp em đả thông linh khiếu tiếp nhé”.
Đường Băng Vân gật đầu, mặt lại ửng đỏ, cô ấy biết Ngô Bình không chỉ muốn đả thông linh khiếu.
Lần này Đường Băng Vân dịu dàng như một con cừu non, rất phối hợp với anh. Sau hơn một tiếng giày vò, thể chất của cô ấy không chịu nổi, phải liên tục xin tha.
Xong việc, Ngô Bình nằm thẳng người, Đường Băng Vân thì úp sấp trên thân anh, ngón tay cô ấy vẽ vòng tròn trên ngực anh, nhõng nhẽo hỏi: “Chồng, hôm nay ông nội hỏi chuyện cưới xin của chúng ta, anh nghĩ sao?”
Ngô Bình khẽ sờ gương mặt trứng của cô ấy, miệng nói: “Hiện tại Đường Môn vừa mới đến Địa Tiên giới, tu vi của em và anh cũng đang tăng lên nhanh chóng, hay là từ từ đã! Chờ chúng ta trở thành Địa Tiên rồi bàn chuyện cưới xin cũng chưa muộn. Hơn nữa, em cũng biết, con được địa tiên sinh ra có tư chất tốt hơn nhiều so với con do người phàm sinh ra mà”.
Sinh một đứa trẻ vừa xinh xắn vừa tài giỏi là chuyện mà rất nhiều cô gái mơ ước, lý do của Ngô Bình lập tức khiến Đường Băng Vân sáng mắt.
Cô ấy gật đầu mạnh: “Được, chúng ta cố gắng tu hành, nhanh chóng trở thành Địa Tiên”.
Hai người dính lấy nhau từ sáng tới
Trăng thanh gió mát, Đường Băng Vân cho người chuẩn bị rượu và mồi, cùng Ngô Bình uống rượu ngắm trăng.
Ăn uống no say xong, anh lại luyện đan.
Lần này, anh luyện bốn lò Tiểu Luyện Hình Đan, hai lò Đại Luyện Hình Đan, một lô Trúc Cơ Đan, một lò Linh Cảm Đan. Tất cả đan được đều là Đan Thành tứ phẩm, hoặc tam phẩm, ngũ phẩm.
Lúc chuyên tâm thì không để ý thời gian, khi anh ra khỏi phòng luyện đan đã là chiều ngày hôm sau.
Đường Băng Vân không có ở đó, anh hơi mệt nên muốn đi dạo loanh quanh.
Anh chưa đi được mấy bước thì cảm giác Huyền Vũ trong túi đang động đậy, anh lấy nó ra, cười hỏi: “Ngươi cũng muốn ra ngoài vận động à?”
Huyền Vũ gật gù cái đầu nhỏ.
Ngô Bình đặt nó lên mặt đất, sau đó lại như nghĩ ra điều gì đó, sau đó vứt viên yêu đan lấy được từ cơ thể con rắn khổng lồ xuống đất.
Huyền Vũ liếc nhìn rồi há mồm hút mạnh, yêu đan biến thành khói, mất hút trong mồm nó
Lần trước nó ăn một viên yêu đan thì mọc ra được cái đuôi nhỏ, lần này ăn được yêu đan của rắn khổng lồ, đuôi lại trở nên to hơn.
Nó ngoe nguẩy cái đuôi rồi ngẩng đầu nhìn lên trời.
Ngô Bình cười hỏi: “Mày nhìn gì thế?”
Nhưng ngay sau đó, bầu trời vốn đang trong xanh bỗng có mây đen ùn ùn kéo đến, sấm chớp đì đùng, không khí trở nên cực kỳ ẩm ướt.
“Đùng đoàng!”
Một tiếng sấm vang lên, mưa liền trút xuống.