Chương 1818
Ngô Bình: “Bố tôi chỉ là người thường”.
Đế Tân cười lạnh: “Người thường sau khi chết hồn phách không thể tồn tại đến bây giờ”.
Ngô Bình: “Tôi đã gieo quẻ rồi, quẻ nói hồn phách của bố tôi vẫn còn, hơn nữa còn rất toàn vẹn. Tôi nghi ngờ bố tôi đã bị thu nạp vào Địa Phủ của các ông”.
Đế Tân không khỏi kinh ngạc: “Còn có chuyện như vậy sao? Nhưng ở Địa Phủ có tới hàng chục tỷ âm hồn, muốn tìm một hồn phách như vậy không khác gì mò kim đáy bể”.
Ngô Bình: “Tôi có một cách! Tôi có thể tạo ra một loại hương dẫn hồn, chỉ cần đốt nó lên là sẽ tìm thấy vị trí của bố tôi!”
Đế Tân: “Nếu có hương dẫn hồn thì tôi có thể giúp cậu chuyện này”.
Ngô Bình: “Được! Mấy ngày nữa phiền ông tới đây thêm một chuyến, đến lúc đó tôi sẽ đưa hương cho ông!”
Đế Tân: “Nhưng chẳng lẽ cậu bảo tôi giúp không công? Nếu tôi tìm thấy bố cậu thì cậu cũng phải giúp tôi tìm Cửu đỉnh không công!”
Ngô Bình: “Được!”
Sau khi Đế Tân đi khỏi, Ngô Bình lập tức bắt tay vào làm hương dẫn hồn.
Loại hương dẫn hồn này cần khá nhiều nguyên liệu quý hiếm nên anh đã huy động lực lượng của Hắc Thiên Giáo để tìm kiếm trên phạm vi toàn cầu.
Sau khi gửi tin đi, anh đeo lên chiếc mặt nạ Hắc Thiên rồi hỏi: “Thần Hắc Thiên, nếu như có hồn phách hoàn chỉnh thì với sức mạnh của ngươi, có thể giúp một người sống lại không?”
Thần Hắc Thiên: “Nếu hồn phách hoàn chỉnh thì có thể chế tạo một cơ thể mới cho nó. Việc này một Thiên Tiên bình thường cũng làm được”.
Nói đến đây, hắn nhìn Ngô Bình rồi nói: “Trong tay ta vừa hay có một Linh Minh Thánh Thể, là báu vật vô giá. Nếu như ngươi có thể hiến tế thêm ba linh hồn thì ta có thể cho
Ngô Bình ngạc nhiên: “Linh Minh Thánh Thể? Ngươi có nó thật sao?”
Thần Hắc Thiên phất tay một cái, trong không gian Hắc Thiên đột nhiên xuất hiện một cơ thể người. Cơ thể đó cao chừng mét chín, gương mặt anh tuấn, tóc đen, mắt xanh, da dẻ mịn màng, cơ thể hoàn mỹ theo tỷ lệ vàng.
Thấy cơ thể này khác xa so với bố mình, anh hỏi: “Có sửa được không?”
Thần Hắc Thiên: “Đương nhiên là được. Linh Minh Thánh Thể này có thể biến hoá tuỳ ý”.
Ngô Bình thở dài đáp: “Ba hồn phách thì đắt quá. Hai thôi có được không?”
Thần Hắc Thiên: “Ta trước nay rất công bằng, nói ba thì chỉ có thể là ba”.
Ngô Bình đành nhún vai: “Được rồi, ba thì ba”.
Thế rồi anh gọi Viêm Dương tới. Viêm Dương đã quen với không gian Hắc Thiên, ngoan ngoãn nhả ra một tà ma.
Tà ma kia vừa xuất hiện liền bị thần Hắc Thiên treo trên không trung rồi hiến tế.
Sau đó, Viêm Dương tiếp tục nhả ra tà ma thứ hai, thứ ba.
Tính đến nay, Viêm Dương đã hiến tế tổng cộng năm tà ma mà không gặp khó khăn gì.
Viêm Dương nói với Ngô Bình: “Thượng tiên, sức mạnh hiện giờ của tôi đã hồi phục lại là cảnh giới bảy của Địa Tiên, hơn nữa cảnh giới còn đã viên mãn!”
Ngô Bình gật đầu, nói với thần Hắc Thiên: “Giờ Linh Minh Thánh Thể này thuộc về ta”.
Thần Hắc Thiên: “Đương nhiên. Trong thánh thể có một Tiên Thiên Thánh Hồn, cho hồn phách người phàm vào đó, hồn và xác sẽ hoà hợp với nhau, nâng cao chất lượng hồn thể”.