Chương 1830
Bây giờ, thủ lĩnh mới định tự đi cứu người ư?
Trịnh Hoài vội nói: “Thủ lĩnh, một mình cậu đi sẽ rất nguy hiểm, tốt nhất nên dẫn thêm người rồi lên kế hoạch cụ thể”.
Ngô Bình: “Không kịp đâu, bên kia sẽ nhanh chóng tra ra được tin tình báo mà họ cần, tôi phải đến đó nhanh nhất có thể”.
Dứt lời, anh cầm lấy máy định vị rồi mở cửa sổ, nhảy thẳng xuống.
Từ đây cách mặt đất mấy chục mét, nhưng Ngô Bình vừa nhảy xuống một cái đã biến mất ngay.
Mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, thủ lĩnh mới mạnh quá! Dám đi cứu người một mình.
Loáng cái, Ngô Bình đã ngồi trên Nhân Vì rồi bay vút lên cao.
Không lâu sau, anh đã xuất hiện trên mặt biển, sau đó vừa xem máy định vị, vừa chỉ hướng cho Viêm Dương bay. Viêm Dương có thực lực rất mạnh nên tốc độ bay cũng nhanh. Cuối cùng, chưa đến nửa tiếng sau, Ngô Bình đã xuất hiện ở gần Linh Xà.
Anh lập tức khởi động thần niệm, ra đa cũng đang tìm kiếm trong phạm vi 100 km. Vài phút sau, anh đã phát hiện ra điểm bất thường, khoảng hơn 100 mét bên dưới biển có một toà kiến trúc.
Nơi này được xây cố định tại một rạch đá ngầm, quy mô rất lớn, bên tron có hơn nghìn người đang hoạt động. Ngô Bình biết ngay đây là căn cứ bí mật của Mễ Quốc.
Anh nhảy ngay xuống biển, gần lối vào gắn đầy máy cảm ứng, một khi có động vật sống tới gần, nó sẽ cảnh báo ngay.
Ngô Bình khởi động khả năng nhìn xuyên thấu thì thấy có một con đường cách rạch đá ngầm khoảng hơn chục mét, anh nói ngay với Viêm Dương: “Chúng ta đi theo hướng đó cứu người”.
Viêm Dương gật đầu rồi cuộn tròn người lại, sau đó phi thẳng tới đó.
Ầm!
Một tiếng động lớn vang lên, mảng đá phía đó vỡ nát, khối kim loại bên dưới bị xỏ xuyên rồi lộ ra một hang động có đường
Ngô Bình lập tức xông vào, nước biển cũng chảy vào theo, chuông cảnh báo vang lên, anh thi triển Thần Quỷ Trường Vực để bảo vệ cơ thể rồi chảy theo dòng nước.
Ở nơi này thiết kế rất nhiều cửa thoát hiểm, một khi có nước chảy vào, các cửa sẽ đóng chặt. Nhưng Ngô Bình dùng kiếm Hắc Long để cạy ra.
Vì thế nước biển vẫn chảy vào trong, phá hỏng hết cửa này đến cửa khác, cho tới khi vào phòng điều khiển.
Tất cả trang thiết bị ở đây đều có khả năng chống nước, vì thế dù bị ngấm nước biển thì quá trình vận hành cũng không bị ảnh hưởng gì. Mọi người ở đây thì đều chết chìm trong nước, với áp lực nước mạnh thế này thì khó có ai chịu nổi.
Ngô Bình đã nhìn thấy Linh Xà trên màn hình camera, anh ta khoảng hơn 30 tuổi, dáng người cao gầy, hiện đang bị trói trên một chiếc giường, có ai đó chuẩn bị tiêm cho anh ta.
Ngô Bình nhanh chóng ghi nhớ vị trí rồi cưỡi Viêm Dương đi, bức tường sắt cứng đến mấy cũng bị Viêm Dương xuyên thủng như tờ giấy.
Cuối cùng, Ngô Bình đã đi thẳng tới nơi Linh Xà bị nhốt. Người bên trong không kịp phản ứng, Nhân Bì cuộn tròn người Linh Xà đang hôn mê lại, tránh cho anh ta bị đuối nước.
Ngô Bình thi triển thần niệm thì phát hiện căn cứ này không hề đơn giản, bên trong có rất nhiều phòng thí nghiệm và thuốc. Với kinh nghiệm của mình, anh biết đó là thuốc đột biết gen mới đang trong quá trình nghiên cứu.
“Hả? Thuốc biến đổi gen!”, Ngô Bình rất tò mò về thuốc biến đổi gen, bây giờ gặp đương nhiên anh phải lấy một ít về nghiên cứu.