Chương 1907
Thật ra, Ngô Bình đã từng đến đây một lần, khi ấy anh mạo danh đệ tử của môn phái và giết một vị trưởng lão của Thiên Long. Vị trưởng lão ấy chết rồi, không biết Thục Sơn đã biết chưa.
Các đệ tử của Thục Sơn đang bày bàn ghế ở trước cửa, người đến tham gia sẽ đăng ký. Cạnh đó có một cái bảng gỗ, bên trên ghi chi tiết quy trình đăng ký.
Đầu tiên, tu sĩ tham gia dự thi sẽ phải nộp lệ phí là 10 tờ tiền bùa. Sau đó sẽ tiến hành ba bước kiểm tra, nếu không qua được thì sẽ không được dự thi.
Sau vòng kiểm tra sẽ được lấy số thứ tự rồi được phân vào từng khu chờ chia nhóm. Tất cả những người tham gia đều sẽ được phân vào các nhóm nhỏ, các nhóm nhỏ sẽ thi với nhau rồi chọn ra năm người đứng đầu mỗi nhóm sẽ vào vòng cuối.
Tiếp đó sẽ là đấu lôi đài, ở đây có mười lôi đài, mọi người tự lựa chọn. Một tu sĩ lên lôi đài rồi, mỗi phút trụ được sẽ được cộng thêm một điểm. Hoặc mỗi khi đánh bại một người khiêu chiến sẽ được cộng ba điểm.
Cuối cùng, tất cả các tu sĩ đấu lôi đài còn trụ lại sẽ được tính tổng điểm và chọn ra 100 người để ghi lên Nhân Tiên Bảng.
Ngô Bình nộp tiền rồi đăng ký, Đường Băng Vân đi cùng nên cũng được vào trong.
Sau đó Ngô Bình cùng những người khác được một đệ tử của Thục Sơn dẫn vào nơi tiến hành ba vòng kiểm tra.
Địa điểm kiểm tra ở dưới chân một đỉnh núi, ở đây có một dụng cụ kiểm tra ngoài trời.
Một đệ tử Thục Sơn bước ra giải thích: “Mọi người chú ý, có ba vòng kiểm tra là sức mạnh, phản ứng và võ nghệ. Tất cả những ai vượt qua cả ba vòng thì mới được đi tiếp. Rồi, mọi người nhớ số của mình đấy, giờ tôi bắt đầu gọi tên”.
“Số 177”.
Một người tiến lên rồi đi tới gần giếng, bên dưới có một sợi xích lớn, đầu bên dưới buộc vào một cột sắt khổng lồ.
Người đó bắt đầu kéo sợi xích lên, nhưng chỉ được một chút, đệ tử Thục Sơn lạnh giọng nói: “Loại, tiếp theo đến số 17”.
Bắt đầu có người thì thầm to nhỏ, thì ra ít nhất phải kéo sợi xích lên được hơn một mét thì mới thông qua. Nếu kéo lên cao hơn thì có thể được cộng điểm vào vòng đấu lôi đài.
Liên tục có bảy người lên mà không ai kéo được quá một mét, cùng lắm chỉ gần một mét.
Đệ tử kia giải thích, càng kéo sợi xích lên cao thì nó sẽ càng nặng.
Mãi đến người thứ 11 thì mới kéo được một mét rưỡi và vào luôn vòng hai là kiểm tra phản ứng.
Có ba đệ tử của Thục Sơn tham gia vào vòng này, họ cầm kiếm trúc rồi, mũi kiếm thấm phẩm màu, họ sẽ tấn công người dự thi trong năm hơi thở.
Nếu trong khoảng thời gian này, người dự thi bị đánh trúng dưới mười lần thì sẽ qua vòng. Còn nếu bị đánh trúng dưới ba lần thì sẽ được cộng điểm cho vòng sau.
Tiếc cho người vừa qua vòng một đã thất bại ngay ở vòng này. Ngay thi vòng thi bắt đầu, bốn thanh kiếm trúc đã chặn mọi lối đi của người đó nên anh ta đã trung ba mươi đòn trong năm hơi thở.
Đến người thứ 15 thì mới qua được vòng này và vào vòng ba. Vòng kiểm tra thứ ba là đấu với một Kiếm Khối, nó sẽ thi triển một bộ kiếm pháp của Thục Sơn. Nếu tiếp được dưới 30 chiêu thì qua vòng, còn dưới thì 20 chiêu thì được cộng điểm.
Ngô Bình đứng số 205 nên phải chờ thêm một lát. Trước anh chỉ mới có một tu sĩ qua vòng kiểm tra, đủ thấy ba vòng này khó tới mức nào.
Nghe thấy số báo danh của Ngô Bình, Đường Băng Vân khẽ nói: “Chồng cố lên nhé”.
Ngô Bình mỉm cười rồi đi tới giếng, anh dùng hai tay kéo nhẹ sợi xích lên được gần một mét.