Chương 1920
Du Phổ Hoa hơi không cam lòng, anh ta do dự một chốc rồi quyết định thử lại lần nữa, đột ngột thi triển tuyệt học, hai bàn tay mở ra lập tức đánh một đòn Thập Linh Mẫn Chưởng.
“Cẩn thận chân của đối phương!”, Ngô Bình nhắc nhở.
Thế nhưng Du Phổ Hoa đang mất tập trung, đợi anh ta phản ứng lại thì một chân đã đá vào đầu gối anh ta.
“Rắc!”
Đầu gối bị vỡ, anh ta kêu lên một tiếng rồi ngã xuống đất, đối phương ra tay rất tàn nhẫn, sau đó còn đá một cú vào đầu anh ta. Đầu Du Phổ Hoa lập tức bị đá nát, chết tại chỗ.
Sắc mặt Ngô Bình trở nên khó coi, cách đánh nghìn cân treo sợi tóc này, dù anh muốn cứu cũng không kịp, Du Phổ Hoa này quá tự tin vào bản thân mình.
Anh nén giận, sầm mặt đi tìm Cảnh Sa Thông. Cảnh Sa thông đang đợi người khác khiêu chiến, thấy Ngô Bình đến, anh ta lo lắng nói: “Anh Ngô, bên anh thế nào?”
Ngô Bình: “Tôi đã kết thúc trận đấu của mình rồi. Anh Cảnh, Du Phổ Hoa chết rồi, anh ta đánh giá cao bản thân mình quá không chịu nhận thua”.
Cảnh Sa Thông cảm thấy đau xót, anh ta khẽ thở dài: “Tính cách của anh Du hơi kiêu ngạo, anh ấy nên nghe lời khuyên của anh Ngô”.
Ngô Bình: “Tôi đã nói rồi, tôi không thể cứ giúp các anh thắng mãi được, việc tôi có thể làm là đảm bảo cho các anh không bị thương, không bị đánh chết. Anh Cảnh, mong anh có thể nghe tôi”.
Cảnh Sa Thông gật đầu: “Cảm ơn anh Ngô”.
Cảnh Sa Thông là người đến từ tỉnh ngoài, những người khác rất thích chọn anh ta để đối đầu nên anh ta nhanh chóng bị người khác điểm danh khiêu chiến.
Người đầu tiên khiêu chiến Cảnh Sa Thông là một tu sĩ có thực lực mạnh hơn anh ta. Ngô Bình chỉ dẫn giúp Cảnh Sa Thông dễ
Thắng một trận, những người khác đánh giá lại thực lực của anh ta lần nữa, người khiêu chiến với anh ta cũng ít hơn.
Ở một bên khác, Hà Châu Châu cũng bị chọn, vừa lên sàn đấu, cô ta hơi lo lắng, hoảng sợ nhưng khi nhìn thấy Ngô Bình ở trong đám đông, cô ta lại yên tâm.
Thực lực của người khiêu chiến mạnh hơn cô ta rất nhiều, cũng may Ngô Bình phát hiện ra điểm yếu của người này, thế nên Hà Châu Châu cũng thắng được đối thủ.
Lúc này Ngô Bình nói: “Cô Hà, cô có thể chủ động khiêu chiến người khác, tôi sẽ giúp cô tìm vài người có thực lực không bằng cô”.
Hà Châu Châu cắn răng tỏ vẻ mình muốn khiêu chiến, nghe theo sự chỉ dẫn của Ngô Bình, cô ta khiêu chiến với bốn người. Thật ra thực lực của bốn người này không yếu nhưng họ đều có khuyết điểm rõ ràng, chỉ cần thấy được là có thể thắng.
Hà Châu Châu như được thần trợ giúp, thắng liên tiếp bốn trận, tính cả trận thắng trước đó, toàn thắng năm trận.
Sau khi giúp Hà Châu Châu có được tư cách vào trận đấu tiếp theo, Ngô Bình mới đi tìm Cảnh Sa Thông. Cảnh Sa Thông vừa đánh xong trận thứ ba, thực lực của đối phương khá mạnh vì đã dùng tiền nên anh ta chỉ bị thương nhẹ, không có gì đáng ngại.
Ngô Bình ném cho anh ta một bình thuốc trị thương, nói: “Có cơ hội thì anh hãy chủ động khiêu chiến với người khác”.
Cơ hội đến rất nhanh, đến lượt Cảnh Sa Thông gọi tên khiêu chiến, được Ngô Bình chỉ dẫn, anh ta thẳng liên tiếp ba người, giành được tư cách vào trận tiếp theo.