Chương 1924
Công Tôn Thiện Tài lại nói: “Thầy luyện đan Ngô, mặc dù Trường Sinh điện của tôi không phải là môn phái mạnh nhất của Thục Sơn kiếm phái nhưng chắc chắn là phái được tôn trọng nhất. Dù là kiếm phủ thì cũng phải tạo quan hệ tốt với chúng tôi, vì bọn họ cũng trông mong đan dược từ Trường Sinh điện. Phải rồi, những đệ tử xinh đẹp của Thanh Liên Điện cũng thích đến Trường Sinh điện của chúng tôi chơi nhất, đến nhõng nhẽo, xin mấy viên đan dược để uống”.
Ngô Bình thầm nghĩ cái gì thế không biết, lại muốn dùng mỹ nhân kế sao?
Văn Thánh: “Trưởng lão của Trường Sinh điện làm bao nhiêu hưởng bấy nhiêu, luyện đan càng nhiều thì được lợi càng cao. Hơn nữa, linh dược của khu thống trị Thục Sơn kiếm phái đều do Trường Sinh điện chúng ta chi phối.
Đường Băng Vân đã động lòng từ lâu, cô ấy thúc nhẹ cánh tay Ngô Bình, thì thầm: “Ông xã, suy nghĩ thử đi”.
Ngô Bình tằng hắng, nói: “Trưởng lão Văn, trưởng lão Công Tôn, kế hoạch ban đầu của tôi là vào top mười của bảng Nhân Tiên, sau đó trở thành đệ tử Thục Sơn”.
Văn Thánh cười: “Chuyện này không hề mâu thuẫn. Cậu có thể vừa là đệ tử của đỉnh nào đó, vừa là trưởng lão của Trường Sinh điện ta”.
Ngô Bình ngây ra: “Thế cũng được sao?”
Công Tôn Thiện Tài nói: “Đương nhiên là được rồi, trong Trường Sinh điện có cả khối người cùng lúc có hai thân phận, vì Trường Sinh điện là phái duy nhất không câu nệ chuyện có hai thân phận.
Ngô Bình nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy việc làm trưởng lão không bị thiệt, anh hỏi: “Không biết trở thành trưởng lão của Trường Sinh điện thì có thể có được bao nhiêu tài nguyên?”
Văn Thánh mỉm cười, nói: “Trưởng lão của Trường Sinh điện thì tu vi nhất định phải đạt đến cảnh giới Địa Tiên. Bây giờ tu vi của cậu vẫn còn thấp, vì vậy thân phận tạm thời chỉ có thể là một thầy luyện đan. Có điều cậu yên tâm, chúng tôi sẽ để cậu được hưởng đãi ngộ của trưởng lão. Hơn nữa, mỗi lò đan cậu luyện thành sẽ được trả công hậu hĩnh”.
Ngô Bình: “Vậy sao? Trả bao nhiêu?”
Công Tôn Thiện Tài
Ngô Bình tròn mắt, đãi ngộ của trưởng lão ở Trường Sinh điện cũng tốt thật, anh lập tức nói: “Được, tôi đồng ý gia nhập Trường Sinh điện, trở thành một thầy luyện đan”.
Văn Thánh và Công Tôn Thiện Tài vui mừng, nhìn nhau cười. Họ quá biết giá trị của một thầy luyện đan giỏi rồi, một trăm nhân tài thuộc top ba trên bảng Nhân Tiên cũng không bằng một Ngô Bình.
“Có chuyện gì mà phải gọi tôi cho bằng được?” Bỗng nhiên, một người lớn tuổi tóc tai rối bời, mặt mày nhem nhuốc xông vào đại điện, hằm hằm nhìn mọi người.
Ngô Bình vừa ngửi thì biết người này vừa mới luyện nổ lò đan. Có điều tu vi của người này cực kỳ cao, dường như vượt Địa Tiên đến mười cảnh giới, lẽ nào là cao thủ cảnh giới Động Tàng?
Mọi người đều cung kính chào: “Chào điện chủ”.
Văn Thánh nói: “Điện chủ, chúng tôi đã chiêu mộ được một thầy luyện đan giỏi cho Trường Sinh điện, chính là thầy luyện đan Ngô Bình đây”.
Điện chủ rất mập, không cao, để râu, ông ấy nhìn Ngô Bình: “Thầy luyện đan tài giỏi? Giỏi chừng nào?”
Câu hỏi đó thật không cách nào trả lời, Văn Thánh nói: “Điện chủ, có phải lúc nãy người lại bị nổ lò không?”