Chương 2033
Thần Hắc Thiên: “Miễn cưỡng có thể dùng được. Tính cả nó, ta đã có sáu hồn phách mạnh mẽ, còn thiếu ba cái cuối cùng, khi nào ngươi hiến tế ba hồn phách cuối cùng đó?”
Ngô Bình: “Yên tâm, cứ phải từ từ”.
Thần Hắc Thiên: “Con Thiên Quỷ này có một chút thần tính, cũng không tệ, đây là đồ vật ngươi có thể lấy, tự lựa chọn đi”.
Trước mặt Ngô Bình, có hàng trăm đồ vật trôi nổi, anh nhìn thấy ngay một chiếc xương thú hình kiếm, bên trong có hàng trăm triệu phù văn tiên thiên biến hóa khó lường, chúng đan xen vào nhau thành một luồng thần quang.
Anh hỏi: “Đây là cái gì?”
Thần Hắc Thiên: “Đây là thần phù tiên thiên do vua của các loài thú ở sa mạc cổ xưa hình thành sau khi hiểu được quy luật của trời đất. Nếu ngươi đủ thông minh và có đủ thời gian, ngươi có thể lĩnh hội những thứ tuyệt vời từ nó”.
Ngô Bình: “Vật quý như vậy, ngươi bằng lòng lấy ra để ta chọn sao?”
Thần Hắc Thiên: “Thứ này không có tác dụng gì với ta, ta không thể lĩnh hội được”.
Ngô Bình: “Ngươi không được, người khác cũng không được sao?”
Thần Hắc Thiên trầm mặc vài giây: “Chủ nhân của xương thú này quá lợi hại, trên lý thuyết, chỉ có người có huyết mạch mạnh hơn so với hắn mới có tư cách lĩnh ngộ phù văn tiên thiên này”.
Ngô Bình cười lạnh: “Cho nên nó cũng vô dụng đối với ta, đúng không?”
Thần Hắc Thiên: “Không thể nói như vậy, dù sao cũng là truyền thừa của huyết mạnh mạnh nhất thời cổ đại, giá trị tương đối cao”.
Ngô Bình mở đôi mắt nhìn thấu vạn vật và phát hiện ra rằng hàng tỷ phù văn này thực sự đang vận hành theo một quy tắc nhất định và dường như anh có thể hiểu được chúng! Thầm nghĩ vậy, anh nói: “Nó quý
Anh vừa phất tay, trong tay liền xuất hiện xương thú. Xương thú dài khoảng một mét, rộng bốn mươi phân, đầu nhọn, trông giống như một thanh kiếm rộng, cứng hơn cả sắt.
Thần Hắc Thiên: “Ngươi sẽ không hối hận đâu”, nói xong liền biến mất.
Ngô Bình cất xương thú đi, sau đó đi ra ngoài hỏi mọi người: “Chuẩn bị xong chưa?”
Trương Tây Linh bước lên phía trước: “Giáo chủ, mọi thứ đã sẵn sàng. Mông hộ pháp đã sớm đến đó để sắp xếp. Chúng ta có nên đến đó ngay bây giờ không?”
Ngô Bình: “Đi thôi, đi gặp giáo chủ Thiên Quỷ Giáo!”
Họ đến địa điểm hẹn, vịnh Hắc Long.
Vịnh Hắc Long là cửa sông Hắc Long, do lượng trầm tích lớn nên từ xa xưa đã hình thành nên một vịnh nông màu xám xanh.
Vịnh Hắc Long có diện tích rộng lớn, khi Ngô Bình đến, hàng trăm người từ Thiên Quỷ Giáo đã tập trung ở đó. Hắc Thiên Giáo có nhiều người hơn ở đây, một khu vực rộng lớn này có ít nhất hàng ngàn người.
Nghị đường đã sắp xếp hiện trường vô cùng hoành tráng, thể hiện sức mạnh hùng hậu, nguồn tài chính và sự bất khả chiến bại của Hắc Thiên Giáo, Thiên Quỷ Giáo không thể sánh bằng.
Ngô Bình ngồi trên một chiếc kiệu do ba mươi sáu người khiêng, mỗi người đều là cường giả tiên thiên. Kiệu có hai tầng, rộng mười thước, hai bên trái phải có tám hộ vệ cầm kiếm.
Ngoài ra bốn người hầu của Ngô Bình cũng đang đợi trên chiếc kiệu.