Chương 2120
Anh vội vã hỏi: “Em tìm ra được những manh mối gì?”
Chu Nhược Tuyết: “Rất ít, em rất muốn tiếp tục điều tra nhưng cấp trên bắt đóng vụ án này lại. Em không thể hiểu nổi! Lẽ nào đến cả cấp trên của em cũng bị bọn chúng mua chuộc rồi?”
Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi đáp: “Dù cấp trên của em không cho phép, chúng ta cũng có thể điều tra”.
Chu Nhược Tuyết sững người: “Điều tra kiểu gì?”
Ngô Bình: “Chúng ta tự điều tra”, với khả năng của Ngô Bình hiện tại thì tiêu diệt một tổ chức buôn ma tuý cũng không phải chuyện khó.
Chu Nhược Tuyết mắt sáng lên: “Anh sẽ giúp em sao?”
Ngô Bình gật đầu: “Ăn cơm xong em đi nghỉ ngơi đi. Sáng sớm ngày mai, chúng ta cùng đi tìm đầu mối!”
Chu Nhược Tuyết mừng rỡ, gật đầu như bổ củi.
Chu Nhược Tuyết lái xe từ tỉnh về huyện Minh Dương nên giờ vô cùng mệt. Cô ăn cơm xong, nói chuyện với Trương Lệ vài câu rồi đi nghỉ ngơi. Ở nhà mới của Ngô Bình có rất nhiều phòng nên Trương Lệ chọn cho cô ấy một căn phòng rất đẹp rồi bảo cô vào đó ngủ một giấc.
Về khuya, Ngô Bình ngồi thiền dưới gốc cây hoè hít thở. Từ sau khi Đạo Chủng hút được tàn hồn của cổ thần, anh cảm thấy Đạo Chủng trở nên yên lặng khác thường, như thể đang ấp ủ cho một sự thay đổi lớn nào đó.
Đêm càng lúc càng khuya, xung quanh yên lặng như tờ. Ngô Bình lấy ra một viên tiên thạch rồi hút tiên khí ở trong đó.
Tiên thạch khác với linh thạch. Tiên thạch chia làm hai loại, một loại là do Thiên tiên dùng bí thuật ngưng tụ mà thành, một loại là do Thiên tiên sau khi chết đi ngưng tụ lại mà thành. Trong đó, loại tiên thạch đầu tiên là quý giá nhất. Nó là thứ có tiền cũng không mua được.
Số tiên thạch Ngô Bình đang có, một phần là của người đi trước để lại, ví dụ như khối tiên thạch màu vàng tím trong tay anh.
Trong tiên thạch
Hai tay anh nắm chặt tiên thạch, một luồng tiên lực đi qua hai tay anh, vào trong hệ thống linh mạch. Đầu tiên nó đi vào Đạo Chủng, bị Đạo Chủng thanh lọc rồi mới nhả ra, cho nó đi vào linh mạch để nuôi dưỡng từng tế bào!
Ban đầu khi Kiều Bộ Tiên thăng cấp thành Địa tiên, muốn hút tiên lực trong một viên tiên thạch mà phải cẩn thận từng chút một, tốn rất nhiều thời gian. Thế nhưng Ngô Bình thì lại vô cùng dễ dàng làm được, chưa tới một phút đã luyện hoá xong một khối tiên thạch.
Sau đó anh tiếp tục luyện hoá tới khối thứ hai, cũng chỉ cần gần một phút là xong. Sau đó là khối thứ ba, thứ tư, mãi đến hết khối thứ ba mươi thì các tế bào trong cơ thể anh mới ngừng hấp thụ tiên lực.
Sau khi hút đủ tiên lực, Ngô Bình ngồi yên lặng tu luyện. Nhờ một lượng lớn tiên lực nuôi dưỡng tế bào mà những thay đổi thần kỳ trong cơ thể anh bắt đầu diễn ra.
Khi bình minh của ngày mới ló rạng, Ngô Bình đột nhiên mở mắt. Lúc này trong cơ thể anh tràn trề sức mạnh. Anh vội vã muốn tìm cách để giải toả bớt nguồn năng lượng trong người.
Ý niệm này có nghĩa là anh sắp đột phá cảnh giới thứ năm của Nhân tiên – cảnh giới Cực! Mà mục tiêu của cảnh giới Cực là ngưng tụ “pháp” rồi sau cùng là tạo ra Pháp Bàn.
“Pháp” là chỉ tiêu chuẩn, quy phạm, phương pháp đúng đắn để tu luyện. Bất kể là việc gì cũng cần có pháp mới thành công.