Chương 2129
“Vâng, tôi lập tức đi!”
Hoa Giải Ngữ lui xuống, Ngô Bình cũng mệt mỏi, anh ngồi xuống ghế dựa, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Qua vài phút, anh nghe thấy âm thanh của Diệp Huyền, không đợi thông báo, anh ta đã xông vào, cười đùa nói: “Sao tiền bối lại chẳng nói gì với tôi vậy”.
Ngô Bình nhìn anh ta: “Sao anh biết tôi ở đây?”
Diệp Huyền: “Tôi gọi điện qua nhà Sư thúc tổ, cậu ta nói với tôi rồi”.
Vẻ mặt Ngô Bình ghét bỏ: “Anh không lo huấn luyện, chạy đến đây làm gì?”
Diệp Huyền cười nói: “Sư thúc tổ, lần trước hai mươi tuấn nam mỹ nữ mà tiền bối cho tôi, mấy ngày nay tôi vẫn luôn huấn luyện nghiêm khắc. Chậc chậc, ánh mắt tiền bối tinh thật, trai thì đẹp, gái thì yêu kiều, mấy người bọn họ ắt sẽ có được mấy người sẽ thành ngôi sao điện ảnh hành động quốc tế”.
Ngô Bình: “Anh đến để nói mấy thứ này?”
Diệp Huyền nghiêm mặt nói: “Sư thúc tổ, tôi đến là có chuyện khác”.
Ngô Bình cho anh ta ngồi xuống, có người đến đưa trà, Diệp Huyền uống một ngụm, nghiêm túc nói: “Sư thúc tổ, dạo này tôi nghe nói không ít tin đồn, đều nói tiền bối cố ý gài bẫy bọn họ, một mình tận hưởng thành quả khu mới”.
Ngô Bình cười lạnh, anh sớm đã đoán được sẽ có ngày hôm nay, nhưng anh không quan tâm, anh nói: “Một người chịu bán, một người chịu mua, sao lại nói là tôi lại gài bọn họ chứ?”
Diệp Huyền thở dài: “Năng lực đám người cũng khá mạnh, tôi sợ bọn họ sẽ bắt tay nhau nhắm vào sư thúc tổ”.
Ngô Bình: “Ngay cả anh cũng đã biết rồi, xem ra tin
Diệp Huyền: “Cũng không phải, có không ít người đã chạy về Vân Đỉnh rồi. Nhưng đất đai đã được khoanh vùng, bọn họ đi cũng uổng công”.
Chợt dừng lại rồi anh ta nói tiếp: “Sư thúc tổ, tôi sớm đã muốn làm một căn cứ điện ảnh và truyền hình rồi, mua đất từ bên sư thúc tổ”.
Ngô Bình nói: “Được, đến lúc đó tôi anh cứ tùy ý chọn”.
Diệp Huyền vui mừng: “Cảm ơn sư thúc tổ”.
Ngô Bình hỏi anh ta: “Đại sư huynh đâu?”
Diệp Huyền: “Ông nội bây giờ rảnh rỗi lắm, ngoài trừ tu luyện thì lại đến giám sát tôi tu luyện, giục tôi kết hôn, phiền muốn chết”.
Ngô Bình: “Anh nên kết hôn rồi”.
Diệp Huyền đảo mắt: “Sư thúc tổ, nếu nói như vậy thì sư thúc tổ cũng nên kết hôn rồi”.
Ngô Bình trừng mắt: “Chuyện của tôi đến lượt anh lo à?”
Diệp Huyền vội cười xòa: “Sư thúc tổ, tuổi của tiền bối cũng không còn nhỏ nữa…”
“Cút đi!”, Ngô Bình một chân đá bay Diệp Huyền.
Diệp Huyền ré một tiếng lập tức bay ra sảnh chính, sau đó rơi mạnh xuống đất.
Anh ta còn muốn đi vào thì Ngô Bình nói: “Quay về tu luyện cho tôi. Còn nữa, anh gọi Diệp Thần lại cho tôi”.
Diệp Huyền vẫn còn muốn nhây một lúc, nhưng thấy Ngô Bình xụ mặt, chỉ đành quay về trước.