Chương 2181
Thành Ngư vừa đi, lại có một người đàn ông trung niên để tóc húi cua mặc áo khoác xanh đi vào. Khí thế người trung niên mạnh mẽ, là một cao thủ Địa Tiên tầng năm, cường giả Linh Biến.
Người trung niên nhìn Ngô Bình, ánh mắt lạnh lùng, gã ta nói: “Tôi đến là nói với cậu hai chuyện. Thứ nhất, cậu đối đầu với Thánh Nhân, đã là một con đường chết rồi. Thứ hai, nếu cậu không biết tốt xấu, cậu sẽ chết càng nhanh hơn”.
Ngô Bình lạnh lùng nói: “Vậy sao?”
Người trung niên: “Bây giờ cậu vẫn còn có cơ hội, xóa nợ, rời khỏi Kim Huyền Bạch, như vậy thì tránh được cái chết. Ngoài ra, nếu cậu thể hiện tốt, tôi có thể đưa cậu đi gặp Thánh Nhân. Nếu có thể được Thánh Nhân chỉ điểm một câu, cậu sẽ được thoải mái cả đời!”
Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Ông nói xong rồi? Bây giờ tới lượt tôi nói. Thứ nhất, tiền thì một đồng cũng không thể thiếu! Thứ hai, mấy lời gió bay kia của ông không dọa được tôi. Thứ ba, ông kiêu ngạo cái gì chứ, là bởi vì ông không ý thức được đang nói chuyện với ai thôi!”
Người trung niên hừ mạnh: “Rượu mời không uống lại muốn nếm rượu phát! Đợi đến khi người nhà, bạn bè, cùng với người bên cạnh biến mất, cậu sẽ hiểu được, thế nào gọi là bất lực!”
“Ầm!”
Lời người trung niên còn chưa nói xong, Ngô Bình đã ra tay đầy mạnh mẽ, cổ người đàn ông trung niên bị siết chặt, thân thể đập mạnh xuống đất.
Người trung niên là cao thủ Linh Biến, Địa Tiên tầng năm, thoáng chốc đã bị đánh đến cả người run rẩy, không có sức đánh trả.
Ngô Bình lạnh lùng nói: “Người đe dọa tôi đều chết cả rồi!”
“Răng rắc!”
Tay anh dùng lực, siết gãy cổ người trung niên, một luồng tiên lực kinh người tiến vào thân thể gã ta, phong tỏa linh khiếu, thần khiếu toàn thân đối phương.
Kiểu phong tỏa
Người trung niên hét thảm: “Cậu dám ra tay với tôi, cậu chết chắc rồi!”
Ngô Bình lạnh lùng nói: “Ông đã nói bây giờ chắc chắn tôi sẽ chết, nếu đã chết, vậy tại sao tôi không giết ông trước chứ?”
Thành Ngư xông vào, nhìn thấy người trung niên ngồi phịch dưới đất, anh ta khẽ thở dài, lặng lẽ dìu ông ta rời khỏi sân.
Người đi rồi, Ngô Bình có chút buồn rầu, anh cân nhắc có nên hy sinh thêm vài tà ma để Hắc Thiên Giáo giúp bản thân gi3t chết Thánh Nhân kia không?
“Thôi vậy, sức mạnh của Hắc Thiên Thần, ít dùng thì hơn”. Anh lầm bầm tự nói.
Bỗng nhiên, anh lại nghĩ đến gì đó, từ trong nhẫn chứa đồ lấy ra một cái đỉnh.
Trong đỉnh này trấn áp một Cửu Vĩ Thiên Hồ, Thiên Hồ bên trong tương đương một người cấp bậc Thiên Tiên, vì vậy anh không dám kiếm chuyện.
Nhưng bây giờ, anh buộc phải đối mặt với Thánh Nhân mạnh mẽ này. Anh đoán, sức mạnh của Thánh Nhân, e rằng ngay cả sư phụ ở Vô Tương Phong cũng không phải là đối thủ.
Nếu đã như vậy thì anh nhất định phải để lại đường lui, thử xem có thể nói chuyện với vị cao thủ siêu cấp bên trong không, sau đó mượn sức của nó trấn áp Thánh Nhân.
Anh quan sát đỉnh này kỹ càng, phát trong đỉnh có cấm chế rất phức tạp và mạnh, anh nhìn thấy cấm chế rất rõ ràng, cũng biết nguyên lý bên trong, nhưng nếu muốn phá bỏ nó thì thật sự vô cùng khó khăn.