Chương 2197
Tô Chấn Viêm cười nói: “Thật ra với thực lực của Long chủ mà không đến dạy ở Bắc Viện thì quá phí”.
Ngô Bình: “Dạy học ư?”
Tô Chấn Viêm: “Vâng, chỉ có những tu sĩ có thực lực cao thì mới đủ tư cách giảng dạy ở học viện Võ Đạo. Nhưng các học sinh ở đấy cũng lắm trò lắm, chắc việc giảng dạy cũng không dễ dàng”.
Ngô Bình nổi hứng nói: “Dạy ở đó thì có lợi lộc gì?”
Tô Chấn Viêm cười nói: “Nhiều lợi lộc lắm, riêng tài nguyên của học viên thôi đã hơn đứt Côn Luân rồi”.
Trong lúc hai người đang trò chuyện thì ba cường giả Bán Thần của nước Mễ đã đến, một trong số đó là người Đông Doanh, người này có cơ bắp cuồn cuộn, từng múi cơ đều ẩn chứa sức mạnh kh ủng bố, ánh mắt thì sắc lạnh.
Người Đông Doanh đó lạnh lùng nhìn Ngô Bình với ánh mắt đầy khiêu khích.
Ngô Bình: “Người này kiêu ngạo quá!”
Tô Chấn Viêm: “Đó là Kameyama, là cao thủ mà Đông Doanh bỏ rất nhiều tiền để bồi dưỡng, hắn được tôn là Quyền Hoàng”.
Ngô Bình cười lạnh nói: “Có thế này mà cũng dám nhận là Quyền Hoàng ư?”
Dứt lời, Ngô Bình đi ra khu thay đồ ở phía sau, có ba người đi theo anh. Lúc trở ra, Ngô Bình đã đổi sang diện mạo của một người trong số đó, hơn nữa còn mặc đồ của anh ta. Hiện giờ, anh đang cải trang thành Dương Chí Thanh – một tông sư Hình Ý Quyền.
Anh đi đến trước mặt Tô Chấn Viêm rồi nói: “Viện phó Tô, tôi lên đánh trận đầu đây”.
Tô Chấn Viêm giật mình rồi cười nói: “Hay!”
Lúc này, có một người đàn ông trọc đầu bước ra từ phía nước Mễ, ông ta nói: “Ông Tô, tôi nghĩ bắt đầu luôn thôi. Cuộc so tài hôm nay có năm vòng đấu,
Tô Chấn Viêm: “Được thôi”.
Người đàn ông đầu trọc vung tay lên, vòng đấu thứ nhất bắt đầu. Tên đàn ông chải chuốt nhay lên lôi đài rồi liếc mắt tìm Ngô Bình.
Ngô Bình biến thành Dương Chí Thanh cũng đã nhảy lên sàn đấu rồi nói: “Dương Chí Thanh xin được chỉ giáo!”
Tên chải chuốt cau mày nói: “Hạng tôm tép mà cũng dám khiêu chiến tôi ư?”
Ngô Bình: “Có phải tôm tép hay không thì cứ đánh đi là biết”.
Tên chải chuốt hừ một tiếng rồi giậm chân, lao về phía Ngô Bình với tốc độ và sức mạnh rất khủng khiếp.
Ngô Bình vào thế hình ý, khi đối thủ tiến lại gần, anh tung một quyền ra. Một tiếng động mạnh vang lên, tên chải chuốt bị đánh bay vài mét rồi ôm ngực.
Không chờ hắn hoàn hồn, Ngô Bình đã áp sát rồi chạy vòng tròn xung quanh hắn, khiến hắn không thể nắm bắt được mục tiêu.
Thi thoảng anh lại tung một quyền ra, làm toàn thân tên chải chuốt đau nhói, nhưng không thể né được. Hắn vô cùng giận dữ rồi hét lên, sau đó bật nhảy lên cao.
Song vẫn không có tác dụng! Khi hắn nhảy lên thì Ngô Bình đã nhảy l3n đỉnh đầu hắn, sau đó tung một cú quyết định vào mặt.
Hai người cũng ngã khỏi lôi đài, tay của Ngô Bình vẫn ấn trên đỉnh đầu tên chải chuốt. Song, Đạo Diệp đã rung lên, các xúc tu của Đạo Chủng mọc dài ra, xuyên vào tim của tên chải chuốt nhờ tay của Ngô Bình, sau đó móc lấy người tí hon.