Chương 2268
Sau khi thành lập tập đoàn cũng nên nhiên thể thay đổi luôn bố cục phong thủy của thành phố Vân Đỉnh, sửa đổi thế phong thủy Tam Tinh Ánh Nguyệt thành Thất Tinh Long Vương để đem lại nhiều lợi ích nhất cho nhà họ Lý.
Hôm sau, Ngô Bình đăng nhập diễn đàn Thần Huy. Hiện giờ trong tay anh có không ít Sinh Mệnh Đan nên dự tính bán bớt một phần. Sinh Mệnh Đan này có thể làm tăng Sinh Mệnh Nguyên Lực, coi như một thứ bảo vật vô giá, thế nên giá cả của nó cũng cực kỳ cao.
Anh lướt một lát, tập trung tìm kiếm những bài viết muốn mua đồ của người dần cạn kiệt sinh mệnh hoặc người sắp chết già. Loại Sinh Mệnh Đan này có thể giúp họ khôi phục lại trạng thái tráng niên trong tình trạng đang chết dần chết mòn.
Hầu hết các bài viết tìm mua đều treo giá khá cao, ít nhất cũng tầm 2 tỉ đô la. Thế rồi anh nhận nhiệm vụ của một bài đăng đề giá 3,5 tỉ đô.
Tiếp đó, anh sai người đưa đan dược đến địa điểm được chỉ định sẵn, giao cho nhân viên chuyển phát của diễn đàn. Anh muốn tạo dựng thanh danh nhờ số Sinh Mệnh Đan này, để tương lai có thể trực tiếp đấu giá Sinh Mệnh Đan trên diễn đàn Thần Huy.
Ngô Bình ở trong nhà mấy ngày liền tiếp tục tu luyện Như Lai Thần Công, cố gắng luyện thành công Đồ Long Thất Thức. Uy lực của Đồ Long thuật cực lớn, nếu như tu luyện thành công, anh mơ hồ cảm nhận được bản thân hoàn toàn thông qua pháp bàn để cố định bảy thức Đồ Long kia trở thành thuật pháp của chính mình.
Anh tự nhốt mình trong phòng, cho tới tận đêm khuya, từ trong phòng bỗng phát ra tiếng vang trầm. Sau đó anh đẩy cửa đi ra ngoài, trên mặt mạng theo ý cười, bởi thuật pháp đã thành công.
Thần Chiếu đang ở cách anh không xa liền vội vàng chạy tới, nói: “Chủ nhân lại luyện thành thần công rồi à?”
Ngô Bình cười đáp: “Tôi đã luyện thành một loại thuật pháp đệ nhất, có tên
Thần Chiếu kinh ngạc sững sờ: “Chủ nhân, Nhân Tiên cũng tu luyện pháp thuật thành công ư?”
Đến cả Địa Tiên như ông ấy cũng không dám tự nhận mình đã luyện thành công pháp thuật.
Ngô Bình: “Tôi ngưng tụ được pháp bàn thượng thừa, đương nhiên có thể có pháp lực”.
“Pháp lực” mà Ngô Bình nhắc đến chính là vận hành sức mạnh theo những quy tắc nhất định, bộc phát, tác dụng, cuối cùng tạo thành hiệu quả như pháp thuật.
Dứt lời, Ngô Bình liền vung tay lên, pháp lực mạnh mẽ tràn ra từ trong cơ thể, một vòng sáng vàng xoay tròn với tốc độ cực nhanh và chém thẳng vào không trung. Trên bầu trời có đám mây lững lờ trôi, kim quang lao vút tới, hệt như một lưỡi đao giết sạch hết thảy chém đám mây kia thành hai nửa.
Thần Chiếu hít sâu một hơi, hô to: “Giỏi quá!”
Ngô Bình thu tay về, nói: “Đây chính là Đồ Long Trảm mà tôi mới luyện thành công, hiện tại vẫn khá đơn giản, tiếp theo đây tôi sẽ không ngừng hoàn thiện nó”.
Ngô Bình biểu diễn Đồ Long Trảm xong thì Cương Tử cầm di động chạy tới, đưa cho anh: “Điện thoại của cảnh sát Chu ạ”.
Ngô Bình cầm điện thoại, cất lời gọi: “Nhược Tuyết”.
Chu Nhược Tuyết: “Anh có rảnh không Ngô Bình?”
Ngô Bình nói: “Rảnh. Có chuyện gì sao?”
Chu Nhược Tuyết: “Đêm nay bọn em có một hành động vô cùng quan trọng, đó là bắt giữ một tập đoàn tội phạm. Tập đoàn kia rất tà đạo, lần trước bọn chúng đã khiến mấy chục cảnh sát bị thương. Nếu như động thủ thì chúng sẽ bóp nát ngọc thạch, rồi có được sức mạnh rất lớn, chạy nhảy như bay, đến cả súng đạn cũng chẳng thể bắn trúng nổi”.
Trong lòng Ngô Bình khẽ động: “Những chuyện này không phải cũng do mấy người các em quản lý luôn đấy chứ?”